Hai đứa còn của Ngụy Kiến Thành còn nhỏ, đứa lớn mới 7 tuổi, đứa nhỏ mới 6 tuổi, nếu giờ lại không có mẹ thì làm sao mà sống sót được đây?
Cuối cùng cũng về đến nhà, Diệp Thanh Chỉ lặng lẽ nói: "Bác gái, thím, làm hai người phải đi làm muộn rồi, hai người mau về làm việc đi, cháu không sao đâu. Hai người nói đúng, vì hai đứa con của cháu, dù thế nào cháu cũng phải cắn răng mà chịu đựng."
Nhìn thấy trong mắt Diệp Thanh Chỉ cuối cùng cũng có chút sáng sủa, bác gái Diệp và thím Lâm mới hài lòng gật đầu, sau đó gấp gáp mà đi làm công. Bây giờ bọn họ mà đến làm thì vẫn coi như là chăm chỉ làm việc, cũng không thể để bị trừ công điểm được.
Chờ bọn họ đi xa rồi, Diệp Thanh Chỉ vội vàng lấy lá thư từ trong túi ra. Thư là do cán sự công xã đưa tới, nói là nhà máy bên kia gọi điện thoại đến, báo rằng Ngụy Kiến Thành đã bị bệnh qua đời rồi, nguyên thân nghe xong thì cũng không kịp xem thư mà ngất xỉu luôn.
Cô phải đọc kỹ một chút mới được, người đã chết thì cũng phải có một lời giải thích cho rõ ràng chứ, còn cả số tiền tiết kiệm mấy năm qua của Ngụy Kiến Thành nữa? Cũng không thể có chuyện không còn lại đồng nào, đúng không?
[Vợ à, khi em đọc được lá thư này, có lẽ anh đã không còn trên cõi đời này nữa rồi. Anh bị bệnh nặng, bác sĩ nói anh chỉ còn sống được vài ngày nữa thôi.
Khi anh rời nhà, thằng hai cũng chỉ mới đầy tháng, anh còn chưa hề được nghe thấy nó gọi một tiếng ba! Còn thằng cả nữa, cũng không biết bây giờ thằng bé trông như thế nào?
Nhưng người anh nhớ nhất, thương yêu nhất là em; người anh cảm thấy có lỗi nhất cũng là em. Một mình em phải chăm sóc cho hai đứa nhỏ thì nhất định là vất vả lắm, nhưng anh lại chẳng giúp được gì cho em cả…
Vợ ơi, nếu anh không về được, thì em... Em tái hôn đi!
Vợ ơi, anh thực sự rất luyến tiếc em, mỗi ngày mỗi ngày đều nhớ ba mẹ con em.
Vợ ơi, mấy năm nay anh vất vả dành dụm, muốn mua nhà để đón ba mẹ con em đến đây sống, sao anh lại phải chết như thế này cơ chứ?
Vợ à, dù sao bệnh này của anh cũng không thể chữa khỏi, vậy thì cũng không thể lãng phí tiền bạc được, số tiền còn lại anh đều gửi hết về cho em, em… Em và con phải sống cho thật tốt đấy.]
Diệp Thanh Chỉ nhướng mày, trong bức thư này, đầu tiên là dùng con nhỏ để chơi bài tình cảm, sau đó lại nói nhớ nhung nguyên thân phận, rồi lại bảo cô ấy tái giá, thế nhưng sau đó lại gọi vợ ơi vợ à liên tục. Dựa theo tính cách kia của nguyên thân, chắc chắn là sẽ không tái hôn rồi.