Sau Một Đêm Đã Mang Thai Với Tổng Tài Bá Đạo

Chương 35

Cậu run rẩy nhận lấy.

“Tôi, tôi có thể đi được chưa…” Sau khi mặc đồ xong, Ôn Chân có chút sốt ruột, cậu không biết bây giờ là mấy giờ rồi, con gái cậu có về nhà an toàn không.

Tần Vọng nhìn cậu quỳ ngồi trên giường, mặc quần áo của mình, vành tai và má đều đỏ bừng, trông cực kỳ khó xử.

Nghĩ đến nếu như không đi triển lãm của Từ Cẩn Lương, dáng vẻ kia của Ôn Chân sẽ bị người khác thưởng thức… mặt hắn trầm xuống.

“Thứ hai Triệu Trình sẽ làm thủ tục nghỉ việc cho cậu.”

“Nghỉ việc…”

“Tôi không thể từ chức…” Ôn Chân hoảng hốt.

Tần Vọng cười một tiếng: “Cậu có quyền nói không sao?”

Tại một tòa nhà bỏ hoang ở ngoại ô, Từ Cẩn Lương lo lắng chờ đợi, không lâu sau liền nhìn thấy một chiếc Cullinan màu đen.

“Tần tổng, thật sự xin lỗi.” Từ Cẩn Lương mặt đầy sợ hãi: “Tôi thật sự không ngờ người kia lại quen biết anh, là người đàn ông tên Vệ Tường trong công ty bọn họ đưa ảnh cho tôi xem… Tần tổng, anh đại nhân không chấp tiểu nhân, tha cho tôi lần này đi.”

Tần Vọng nhìn hắn từ trên cao xuống, vung tay, hai người đàn ông mặc đồ đen lập tức xuất hiện.

Bẻ ngược tay Từ Cẩn Lương, lôi Từ Cẩn Lương vào căn phòng phía xa, không lâu sau liền nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của hắn.

Tần Vọng châm thuốc.

“Tần tổng, bằng chứng Từ Cẩn Lương quấy rối tìиɧ ɖu͙© trong mấy năm nay đã được đưa lên mạng.”

Lúc này trên mạng đã bùng nổ.

Từ Cẩn Lương là một đại lão trong ngành, có hơn 10 triệu người hâm mộ trên mạng, hình tượng trên mạng của hắn là nho nhã, học thức uyên bác, thỉnh thoảng còn mở lớp học, rất nhiều người hâm mộ mộ danh mà đến, nhưng sau khi chuyện này bị vạch trần, trên mạng tràn ngập tiếng mắng chửi, cảnh sát nhanh chóng lập án điều tra.

“Tần tổng, anh thật sự muốn Ôn tiên sinh từ chức sao?”

“Cậu gửi tài liệu công ty bọn họ cho tôi.”

“Đồng thời làm một bản kế hoạch thu mua.”

Triệu Trình mỉm cười.

“Được, tôi đi làm ngay.”

Ôn Chân lo lắng sợ hãi hai ngày, sáng thứ hai đi làm, ở cổng tiểu khu nhìn thấy chiếc Cullinan kia.

Cậu giả vờ không nhìn thấy, mặt trắng bệch đi nhanh qua, cho đến khi Triệu Trình xuống xe.

“Ôn tiên sinh, vốn dĩ Tần tổng định đích thân đưa cậu đi làm, nhưng tạm thời phải gặp một khách hàng, nên bảo tôi đến.”

Ôn Chân ngồi trên xe, nắm chặt dây an toàn: “Tôi không thể, không thể từ chức.”

Triệu Trình nhìn cậu: “Cấp trên và đồng nghiệp của cậu đều biết tính chất của triển lãm mà Từ Cẩn Lương tổ chức, nhưng vẫn đồng ý để hắn ta cho cậu làm người mẫu.”

“Như vậy, cậu vẫn muốn tiếp tục làm việc sao?”

Ôn Chân run rẩy.

Cậu biết cách làm của người bình thường là lập tức từ chức, nhưng cậu còn phải nuôi con gái, cậu không thể tùy hứng như vậy.

Đến dưới lầu công ty, Triệu Trình và Ôn Chân cùng xuống xe.

Ôn Chân nhìn người đàn ông: “Cầu xin anh, cầu xin anh…”

“Chúng ta lên lầu trước đã.” Triệu Trình cười nói.

Công ty của bọn họ không giống như tập đoàn Tần Thị, cả tòa nhà đều là khu vực làm việc của họ, mà chỉ là một phòng trong tầng 22.

Tổng giám đốc Lưu sắc mặt không tốt đứng ở cửa, ánh mắt phức tạp nhìn Ôn Chân.

Sau đó lại tươi cười chào đón Triệu Trình, anh ta đưa tay ra: “Triệu tiên sinh, xin chào.”

Triệu Trình không bắt tay.

“Chúng ta vào văn phòng nói chuyện đi.”

Bọn họ cùng nhau đi vào văn phòng của tổng giám đốc Lưu, Ôn Chân cúi đầu trở lại chỗ làm việc của mình.

Văn phòng yên tĩnh hơn bình thường, vẻ mặt của mọi người cũng rất nghiêm túc, giống như có chuyện lớn sắp xảy ra.