Mấy thủ lĩnh đang bàn bạc, chẳng ai chú ý đến nó. Nó vội vàng cất chiếc khăn nhỏ, dùng chân sau bật mạnh một cái nhảy sang bên kia.
Con ếch nhỏ tựa viên ngọc lam biến mất, thú con lại ngồi xổm xuống, đảo mắt nhìn quanh: “Oẳn oẳn?”
Nó tìm không thấy đối phương, cái đuôi nhỏ cụp xuống đầy thất vọng.
Ếch xanh ló đầu ra từ phía bên kia đuôi của trăn khổng lồ, rồi lập tức rụt vào.
Nó ghét nhất là lũ thú con. Chúng luôn tò mò quá mức, thích đuổi theo những sinh vật nhỏ và màu sắc sặc sỡ, chẳng hạn như nó.
Nhưng dù thân hình nhỏ bé, nó vẫn là một thú nhân đàng hoàng, hơn nữa cơ thể lại mang kịch độc.
Nó trốn không phải vì sợ, mà là sợ gây phiền toái cho những loài thú khác.
Xác nhận rằng mình không phải người đầu tiên phải chăm sóc thú con, cốt lang không ở lại lâu thêm, chẳng nói lời nào liền rời đi.
Mấy thủ lĩnh còn lại đều đã quen với tính cách của nó, nên cũng không ai để tâm.
Kền kền ăn thịt cũng cúi chào sư vương rồi cáo lui. Trước khi đi, nó còn hung hăng trừng mắt nhìn trăn khổng lồ một cái.
Hôm nay, nó bị chế giễu ngầm không ít, lại còn vô duyên vô cớ phải gánh thêm nhiệm vụ luân phiên chăm sóc thú con.
Nếu là thú con của loài chim thì còn dễ nói, đằng này là một con bốn chân dài đuôi, thì có liên quan gì đến nó chứ?
Kền kền ăn thịt nghẹn một bụng tức, thầm nghĩ sẽ tìm cách thoái thác chuyện này sau.
Nó vòng ra góc khuất phía sau sảnh nghị sự, nhìn quanh một lượt.
Không có loài thú nào khác đi ngang qua đây. Kền kền ăn thịt tháo thắt lưng, cởi chiếc áo choàng đỏ rực bên ngoài, rồi gỡ nón xuống, lộ ra đỉnh đầu trơn bóng.
Bên trong áo choàng đỏ là một bộ trang phục màu đen của thú nhân, được tạo thành từ lông vũ của nó khi chuyển hóa hình dạng.
Kền kền ăn thịt lấy ra một chiếc túi vải tinh xảo, gấp gọn áo choàng và nón cất vào bên trong.
Sau khi hoàn tất mọi việc, cơ thể của nó bắt đầu biến đổi.
Chẳng mấy chốc, một con kền kền trụi lông khổng lồ xuất hiện tại chỗ.
Toàn thân nó đen bóng, những chiếc lông vũ phấp phới theo gió. Phần lông tơ trên cổ và đỉnh đầu thưa thớt, chiếc mỏ cong xuống sắc nhọn, móng vuốt mạnh mẽ nghiền nát lớp cỏ dại dưới chân.
Kền kền ăn thịt ngoạm lấy chiếc túi vải, dang rộng đôi cánh bay lên không trung, quay về bộ tộc của mình.
Sau khi kền kền rời đi, trăn ba mắt và sư vương một sừng cũng lần lượt rời khỏi.
Với tư cách là người đứng đầu vùng đồi Thiên Khung, cấp trên của bốn thủ lĩnh lớn, sư vương còn rất nhiều công việc vụn vặt cần xử lý. Nay đã sắp xếp xong nơi ở cho thú con, nó không cần phải nấn ná thêm.
Trăn ba mắt bò quanh thú con một vòng, nhẹ nhàng né tránh khi thú con cố vồ lấy đuôi của nó, rồi trườn tới trước mặt báo răng nhọn.
Nó hạ giọng: “Hai tháng nữa, để nó cho tôi trước, được không?”
Nếu như... thú con này có thể sống sót thuận lợi.
Trăn khổng lồ tỏ ra hứng thú với thú con, nhưng lại không chủ động bày tỏ thái độ trước mặt sư vương. Hiện giờ thú con đã được phân vào bộ tộc của báo răng nhọn, quyết định của sư vương không thể thay đổi được nữa.