Xuyên Nhanh: Trà Xanh Tâm Cơ Công Lược Để Trở Nên Xinh Đẹp

Quyển 1 - Chương 3: Kết thúc

Hai ngày sau, Mạc Thiến Thiến từ bệnh viện trở về nhà. Cô như một cái xác không hồn. Ánh sáng trong mắt cô đã tắt, đôi mắt cô sưng đỏ vì thiếu ngủ, hai ngày thức trắng đêm khiến cô mệt mỏi và kiệt sức.

Cô đứng đó, nhìn bác sĩ và y tá đẩy hai chiếc giường bệnh vào nhà xác, rồi mang ra những chiếc giường trống không.

Hai người thân duy nhất của cô giờ đã không còn. Họ sẽ không bao giờ quay trở lại nữa.

Nước mắt Mạc Thiến Thiến dường như đã cạn kiệt, đôi mắt cô sưng lên đau đớn. Sau khi xong xuôi chuyện tang lễ, cô lặng lẽ quay trở lại căn phòng cho thuê.

Mạc Thiến Thiến chưa đẩy cửa vào thì đã thấy những lời lẽ xúc phạm trên tường bằng sơn đỏ chói.

“Nữ xe tăng.”

“Xấu như quỷ.”



Những kẻ này thậm chí còn lần mò ra được địa chỉ nhà cô. Dường như trên mạng là chưa đủ với họ.

Chúng nó muốn cắn đến giọt máu cuối cùng mới chịu buông tha à!

Chân cô mềm nhũn, Mạc Thiến Thiến đổ gục xuống đất. Trong đầu cô mọi suy nghĩ trở nên hỗn loạn, cô không thể tìm ra câu trả lời cho chính mình.

Cô mệt mỏi nhìn ra ngoài cửa sổ, qua các khe hở của cầu thang, những người qua lại ngoài đường, họ đều đi qua và không ai hay biết về nỗi đau của cô.

Cô mệt mỏi nhắm mắt lại. Tại sao cô phải chịu đựng tất cả những điều này?

Vì sao?

Cô tự chất vấn bản thân. Rõ ràng cô không làm gì sai. Cô chỉ muốn kiếm chút tiền thuốc men cho cha mẹ. Cô chưa từng lừa dối ai, cô kiếm tiền bằng giọng nói của mình kia mà. Cô học cách nói chuyện và cố gắng khiến mọi người vui vẻ trong livestream là sai à? Cô đâu có kiếm tiền bằng mặt, cô đâu có bật cam. Chẳng nhẽ chỉ những người xinh đẹp mới làm nghề này được à?

Nếu cô kiếm được nhiều tiền hơn một chút thì cha mẹ sẽ được chuyển viện đến bệnh viện tốt hơn phải không? Nếu là bệnh viện ở thành phố thì sẽ có điều kiện chữa bệnh tốt hơn đúng không? Nếu vậy liệu họ có còn rời xa cô không?

Mạc Thiến Thiến nghĩ đến Vũ Bảo. Con người ấy chỉ cần làm nũng là nhận được ngay vô vàn món quà giá trị, được những đại gia nâng niu trong lòng bàn tay, hưởng thụ sự ưu ái và tiền tài. Cô không sống một cuộc đời tạm bợ và mơ hồ như thế này? Chẳng nhẽ trong thế giới hiện đại, nếu không có ngoại hình xinh đẹp thì chẳng khác nào bùn cho người ta dẫm đạp à?

Kiếp sau…

Nếu kiếp sau cô là một người xinh đẹp thì có lẽ mọi thứ sẽ khác. Cô đau đớn nghĩ, rồi quyết định bò lên cửa sổ. Độ cao hơn mười mét khiến đầu cô quay cuồng, nhưng cô không dừng lại.

Nhảy xuống đi, mọi thứ sẽ kết thúc.

Trong cuộc đời này, có vẻ như cô chưa bao giờ thật sự được quan tâm, không phải sao?

Cha mẹ, những người cô yêu thương nhất đã ra đi. Họ đã chờ cô ở một thế giới khác. Không phải mỗi đêm cô vẫn nhớ về mẹ và khát khao được sà vào vòng tay ấm áp ấy sao?

Đi tìm họ đi.

Kiếp sau chắc chắn sẽ không khổ sở thế này nữa.

Mạc Thiến Thiến khép chặt mắt, chuẩn bị dứt khoát kết thúc tất cả. Nhưng ngay lúc ấy, một giọng nói khác từ sâu thẳm đáy lòng cô vang lên càng lúc càng lớn.

Cô đã chịu nhục nhã đến mức này, sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy! Chẳng nhẽ cô không muốn trả thù ư?

Tại sao chỉ vì vài cú gõ phím của bọn họ mà cô phải từ bỏ sinh mạng của mình?

Cô không muốn thay đổi gì sao?

Cô chỉ biết yếu đuối thế này thôi à?