Ca Nhi Cổ Tiểu Hà Đã Lấy Chồng

Chương 9

Đậu hũ đã bị ném vỡ như vậy đương nhiên không thể ăn được. Tuy nhiên, chén của Triệu gia bị vỡ nát, mặc dù Triệu Cẩm nói là tự mình làm vỡ nhưng Cổ Tiểu Ngư vẫn cảm thấy mình nên bồi thường chút gì đó.

Khi cậu nhìn vào vết thương trên mặt Triệu Cẩm do chính mình gây ra cậu càng cảm thấy áu náy hơn, suy nghĩ một lúc Cổ Tiểu Ngư liền đi cắt một miếng thịt lợn đưa cho Triệu Cẩm, bảo anh mang về nhà.

Triệu Cẩm nhận lấy, nhưng ngay sau đó lại lấy tiền ra từ trong túi. Cổ Tiểu Ngư trừng mắt:

"Ngươi đưa tiền cho ta thử xem."

Vốn dĩ miếng thịt lợn này là để bồi tội, vậy mà tên đầu gỗ này còn nhất quyết đòi trả tiền nữa chứ.

"Ngày mai ngươi nhất định không được đem đậu hũ đến đây, nếu không ta sẽ lấy chổi đuổi ngươi đi."

Cổ Tiểu Ngư chưa để Triệu Cẩm lên tiếng đã giả vờ hung dữ nói. Triệu gia không thích thiếu nhân tình người khác, Cổ Tiểu Ngư cũng không thích chiếm tiện nghi của người khác

Hai người đang giằng co thì Cổ lão cha lôi con heo trở về. Nghe tiếng heo hừ hừ, Cổ Tiểu Ngư vội vàng chạy ra ngoài xem. Cổ lão cha mồ hôi đầm đìa, thấy con trai và Triệu Cẩm đi ra, thở hổn hển hỏi:

"Cẩm tiểu tử đến mua thịt sao? Giờ này chắc không còn gì dư đâu nhỉ?"

Triệu Cẩm lắc đầu, lại tiến lên giúp đỡ Cổ lão cha đem con heo vào trong. Hôm nay heo rất mập, chắc phải hai trăm cân, một mình Cổ lão cha có điểm cố sức, Triệu Cẩm là một hán tử cao lớn sức lực cũng đại, không lăn lộn bao lâu con heo đã được kéo vào l*иg.

“Hảo tiểu tử.”

Cổ lão cha vỗ vỗ lưng Triệu Cẩm, khí lực này thể trạng này chính là cùng ông trẻ tuổi thời điểm sung mãn nhất so sánh với cũng không thua kém gì. Cổ Tiểu Ngư thấy chỗ này không cần cậu hỗ trợ gì liền đi vào nhà bưng hai ly trà lạnh ra cho hai người.

Vừa lúc Cổ lão cha đang thấy khát, ông nhận lấy trà uống một hơi hết. Sau khi nghỉ ngơi một lát, Cổ lão cha mới hỏi:

"Cẩm tiểu tử không phải đến mua thịt à, trong nhà có chuyện gì sao?"

Cổ lão cha nghĩ rằng Triệu thúc thân thể không khỏe, sợ rằng Triệu gia có chuyện gì xảy ra, mà hôm nay ông lại không có ở làng, không biết tình hình thế nào.

Triệu Cẩm nói năng lúng túng, muốn giải thích chuyện đã xảy ra nhưng sợ không rõ ràng, vì vậy Cổ Tiểu Ngư liền kể qua loa về sự tình. Cổ lão cha nghe xong, biết con trai suýt nữa bị ngã, hơi nhíu mày lại.

"Lần sau phải cẩn thận, nếu hôm nay Cẩm tiểu tử đến muộn một chút, thì con bị ngã xảy ra mệnh hệ gì thì sao."

Cổ lão cha nói xong, lại chuyển sang nói với Triệu Cẩm:

"Hôm nay phải cảm ơn cậu, nếu miếng thịt kia cậu không nhận thì chờ lát nữa Cổ thúc sẽ tự mang đến Triệu gia để cảm ơn."

Triệu Cẩm lắc đầu, nhưng vì Cổ lão cha đã nói như vậy, sợ ông lại đi một chuyến, nên hắn cũng đành nhận lấy thịt. Sau khi Triệu Cẩm đi rồi, Cổ lão cha mới nhìn Cổ Tiểu Ngư từ trên xuống dưới:

"Thật sự không bị thương à?"

Cổ Tiểu Ngư kéo tay Cổ lão cha: "Thật sự không sao, thân thể Triệu Cẩm không tệ. Nếu là người khác có thể sẽ khó mà nói được, sợ là cả người ta lẫn con đều bị đè bẹp rồi."

Cổ lão cha gật đầu đồng ý, rồi khen Triệu Cẩm có thân thể khỏe mạnh.

Triệu thúc và Triệu thẩm tuy không phải người xuất chúng, nhưng lại sinh được hai người con trai xuất chúng, cả hai đều cao lớn vạm vỡ. Triệu Cẩm là con thứ hai của nhà họ Triệu, trong nhà còn một người anh trai cũng khỏe mạnh cường tráng.

Đang nói chuyện, nghĩ đến Cổ lão cha hôm nay chạy ngược chạy xuôi bên ngoài mệt mỏi, Cổ Tiểu Ngư liền bắt đầu chuẩn bị cơm chiều. Nghĩ rằng không bao lâu nữa, Cổ Tiểu Hà cũng sẽ chơi xong và trở về.

Hôm nay rảnh rỗi, Cổ Tiểu Ngư đặc biệt đến nhà nuôi cá trong thôn mua một con cá trắm cỏ nặng khoảng ba bốn cân.

Làm cá quan trọng nhất là khử mùi tanh, nếu làm không khéo sẽ để lại mùi tanh nồng, dù thêm nhiều gia vị cũng chỉ miễn cưỡng che đậy được, ăn vào miệng vẫn khó nuốt.

Cổ Tiểu Ngư mổ bụng cá trắm cỏ một cách thành thạo. Sau khi làm sạch vảy và lấy hết nội tạng ra, anh mang phần nội tạng để cho gà vịt trong nhà ăn. Tuy không nuôi nhiều, nhưng chỗ nội tạng này vừa đủ cho một bữa ăn của chúng.

Đầu tiên, Cổ Tiểu Ngư chặt bỏ đầu cá. Tay nghề dùng dao của anh rất nhanh chuẩn, chỉ vài nhát cạch cạch, đầu cá đã bị làm gọn gàng.

Sau đó, anh dùng sống dao nhẹ nhàng gõ lên thân cá, rồi lấy ra hai sợi tuyến ở trên người cá. Một sợi nằm dưới da cá, một sợi nằm dưới mang cá. Loại bỏ hai sợi tuyến này sẽ giúp làm giảm đáng kể mùi tanh của cá.

Cổ Tiểu Ngư dùng vài lát gừng và rượu trắng ướp cá, vừa để khử mùi tanh vừa giúp cá thơm ngon hơn khi nấu.

Ngoài món cá, anh còn định xào thêm hai món rau. Những ngày gần đây, rau cần nước đang non mướt, xào thanh đạm ăn vào mùa hè vừa dễ ăn vừa giúp giải ngấy. Hôm nay đã có món cá, thêm hai món rau đơn giản là hợp lý nhất.

Ở sân sau nhà Cổ có một mảnh vườn nhỏ được dùng để trồng rau. Ngày thường cả Cổ Tiểu Ngư và Cổ lão cha đều bận rộn không có thời gian đi chợ mua đồ. Cổ Tiểu Hà có thể đi nhưng lại không biết lựa đồ, thường mua một loại rau và ăn liên tiếp mấy ngày, không biết thay đổi.

Thấy vậy, Cổ Tiểu Ngư dứt khoát nhờ lão cha quây riêng một mảnh đất nhỏ trong vườn. Muốn ăn gì thì trồng trực tiếp trong đó, vừa tiện vừa đỡ phải lo chuyện đi chợ.

Nhà họ Cổ không thiếu thịt ăn, nhưng ăn nhiều đôi khi cũng sẽ ngấy mỡ, họ lại thích hái rau xanh trong vườn để thay đổi khẩu vị. Khi Cổ Tiểu Hà chơi chán và trở về, người đầy mồ hôi, thì Cổ Tiểu Ngư đã dọn xong hết đồ ăn lên bàn.

“Thơm quá, thơm quá! Ca ca, cơm tối hôm nay có cá đúng không?”

Cổ Tiểu Hà vừa bước vào cửa đã giống như một chú cún con, hít hà khắp nơi, thèm thuồng ra mặt.

“Cái mũi của ngươi thật nhạy, mau đi giúp cầm chén đũa!”

Cổ lão cha đang ngồi ở cửa mài dao, nhìn bộ dạng thèm ăn của tiểu ca nhi mà cười mắng.