Trò Chơi Sinh Tồn Ngày Tận Thế? Ta Dựa Vào Nhặt Rác Trở Thành Trùm

Thế giới 1 - Chương 1: Phó bản tận thế tang thi

【Cảnh báo! Chết trong trò chơi tương đương với chết thật ngoài đời thực, người chơi Tống Du có xác nhận tham gia trò chơi không?】

“Có!”

【Người chơi đã vào phó bản tận thế tang thi, địa điểm xuất hiện ban đầu là Ác Mộng, Bệnh viện số 1 thành phố Dương Liễu】

【Điều kiện vượt ải: Sinh tồn 30 ngày】

【Phần thưởng vượt ải: 50 điểm kinh nghiệm, 500.000 RMB】

【Gợi ý: Số lượng người chơi tăng đột biến, hiện tại là ba năm sau thảm họa, tài nguyên cực kỳ khan hiếm!】

Tống Du đứng trong một căn phòng bệnh đổ nát phủ đầy bụi bặm, vừa mở mắt ra đã thấy một con tang thi với khuôn mặt dữ tợn lao tới chỗ cô.

“!!!”

Ngay từ đầu đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy sao?

Nhưng để kiếm tiền cứu bà ngoại, dù có là cảnh tượng đáng sợ hơn nữa cô cũng phải cắn răng mà xông lên.

Tống Du lập tức nhào xuống đất, vừa kịp lúc né tránh đòn tấn công của tang thi vừa ôm lấy hai chân nó dùng sức kéo mạnh!

Con tang thi đang đứng lập tức bị cô quật ngã xuống đất, Tống Du nhanh chóng bò dậy từ dưới đất, tiện tay vớ lấy chiếc ghế bên cạnh nện mạnh vào cột sống của tang thi!

Một cái, hai cái…… cho đến khi bên tai vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống, cho đến khi con tang thi nằm trên mặt đất biến thành một đống thịt nhão hóa thành một gói quà.

【Người chơi tiêu diệt thành công tang thi thường cấp 1, nhận được gói quà tân thủ, phần thưởng vượt ải +0.1 RMB, mở bảng chiến đấu, mời tự mình kiểm tra.】

Bao nhiêu?

Một hào?

Một con tang thi giá một hào??

Tống Du kinh ngạc!

Cô trợn to mắt, gần như nghi ngờ tai mình có vấn đề!

Trời ạ, gϊếŧ một con tang thi giá ngang với nhặt một cái chai nước rỗng ven đường?!

Cô biết tang thi không đáng tiền, nhưng không ngờ lại rẻ mạt đến thế!!

Tuy nhiên, bây giờ không phải lúc để quan tâm đến điều này, ánh mắt Tống Du rơi vào gói quà tân thủ kia.

【Gói quà tân thủ: Mở ra có thể nhận được vật tư khởi đầu ngẫu nhiên.】

Cô Du quả quyết mở gói quà tân thủ, lóe sáng!

【Chúc mừng người chơi nhận được dao găm sắc bén (sát thương tấn công +6), ô ba lô x2.】

Vũ khí, ba lô, Tống Du cảm thấy mình hẳn là may mắn nhỉ?

Theo gợi ý trước đó của hệ thống, cô mở bảng điều khiển cá nhân.

【Thiên phú - Người nhặt rác may mắn LV1 (0/50): Có 10% xác suất nhận được gấp đôi vật tư, 1% xác suất nhận được gấp ba vật tư.】

【Thể lực: 70/70】

【Ô ba lô: 0】

【Máu chiến đấu: 14/14】

【Sát thương tấn công: 1+6】

【Phòng ngự: 1】

【Tốc độ di chuyển: 5】

Trên bảng nhiệm vụ chỉ có một nhiệm vụ chính là sinh tồn 30 ngày, Tống Du lập tức sử dụng ô mở rộng ba lô, không lãng phí thời gian, cầm dao găm bắt đầu lục soát trong phòng.

Phòng bệnh rất cũ kỹ, trên mặt đất phủ một lớp bụi dày.

Những nơi có thể lục soát đều nhìn thấy rõ ràng, dưới sự gia tăng của thiên phú, nơi nào có thể giấu vật tư, nơi nào không có, cô có thể dễ dàng phân biệt được.

Cả phòng bệnh, cô chỉ tìm thấy một cuộn băng khử trùng (+11 máu), và một viên kẹo (+3 điểm cảm xúc).

Tài nguyên quả nhiên cực kỳ khan hiếm.

Tống Du tiện tay ném băng vào ô ba lô, cẩn thận đi đến cửa phòng bệnh quan sát bên ngoài.

“Xuỳ, cái gói quà tân thủ rách nát gì thế này!”

Một người đàn ông cao một mét tám vừa chửi rủa vừa bước ra từ một phòng bệnh, có thể nghe thấy anh ta cũng là người chơi giống như Tống Du.

“Xui xẻo chết đi được, lại bắt đầu ở cái nơi quỷ quái như bệnh viện.”

Có người chơi khác ở đây à……

Tống Du nhìn thấy sự xuất hiện của anh ta, mắt lóe lên, lập tức thu dao găm vào không gian, len lén thò đầu ra.

Trên hành lang tối tăm không có tang thi, người chơi kia sắc mặt âm trầm, nhìn không giống người dễ chọc vào.

Trong trò chơi có mười vạn người chơi, về cơ bản đều vì tiền mới tham gia trò chơi, có được mấy người lương thiện chứ.

Bao gồm cả Tống Du, cũng chẳng phải người tốt lành gì.

“Xin hỏi, anh cũng là….”

Tống Du cẩn thận bước ra khỏi phòng, lo lắng hỏi.

“Người chơi?”

Người đàn ông kia đánh giá Tống Du từ trên xuống dưới, không thể đoán được thái độ của anh ta.

“Đúng vậy!”

Tống Du vội vàng gật đầu, trông giống như một học sinh trung học đơn thuần dễ bị bắt nạt.

Ngay lúc này, từ căn phòng bên tay phải lại bước ra một người đàn ông gầy gò.

“Ồ, còn có cả phụ nữ à.”