Tác Giả: |
Phong Thính Lan
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2024-12-24 12:45:17 |
Lượt Xem: |
125 |
Quản Lý: |
Lá lốt xanh cô ban
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/bay-quan-an-nho-cong-luoc-phu-ba/ |
Văn án
Sau khi xuyên không, Tôn Miểu rơi vào hoàn cảnh nghèo rớt mồng tơi. Nhà cô chẳng có gì ngoài bốn bức tường trống trơn và chính bản thân mình. Tin vui là cô sở hữu hệ thống đặc biệt mang tên "Hệ thống bày quán ngẫu nhiên". Tin buồn là… ngoài đồ ăn được thưởng, mọi thứ từ nguyên liệu đến dụng cụ cô đều phải tự chuẩn bị. Thậm chí, kỹ năng nấu nướng cũng phải vào không gian hệ thống mà học.
Nhìn tình cảnh của mình, Tôn Miểu xắn tay áo, tự nhủ:
"Bày quán thôi mà, có gì khó đâu".
Nhưng rồi, những địa điểm mà hệ thống chỉ định để bày quán lại khiến cô không khỏi hoài nghi.
Lần đầu tiên, cô đứng ở cổng sau một bệnh viện cao cấp - nơi các phú bà lui tới - bán cơm chiên trứng.
Lần thứ hai, cô lại xuất hiện ở cổng sau khu biệt thự sang trọng, bán lẩu cay.
Lần thứ ba, cô đẩy xe bánh mì thịt bò đến trước tòa nhà công ty lớn của một phú bà.
…
Lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần, chiếc xe nhỏ của Tôn Miểu bỗng trở thành hình ảnh quen thuộc trong thế giới xa hoa của những phú bà.
Tô Thụy Hi – một phú bà kiêu kỳ, thanh lãnh – dường như từ lúc nào cũng chẳng hay, luôn bắt gặp bóng dáng bận rộn của cô chủ nhỏ với sạp quán ven đường.
Ban đầu, Tô Thụy Hi thầm nghĩ:
"Quán ăn lề đường thì làm sao mà sạch sẽ được?"
Thế nhưng, cô không khỏi bất ngờ khi thấy Tôn Miểu luôn chăm chút từng chi tiết nhỏ, giữ sạp quán của mình ngăn nắp và sạch sẽ. Nhìn cô gái nhỏ tất bật, Tô Thụy Hi không hiểu sao lại cảm nhận được sự lạc quan, kiên cường và sức sống mãnh liệt từ những món ăn đơn giản ấy.
Lần đầu tiên nếm thử cơm chiên trứng của Tôn Miểu, phú bà lạnh lùng không khỏi thầm khen: "Thật sự rất ngon."
Dần dần, trong đầu Tô Thụy Hi nảy ra một ý tưởng kỳ lạ:
"Hay là mang cô gái nhỏ này về nhà, nấu ăn chỉ riêng cho mình?"
Nhưng mỗi lần nhắc đến chuyện đó, Tôn Miểu chỉ mỉm cười rồi phớt lờ. Dường như trong thế giới của cô, chẳng có gì quan trọng bằng việc bán đủ số phần ăn mỗi ngày.
Đối thoại:
Tôn Miểu (vui vẻ): "Cơm chiên trứng của tôi ngon lắm. Tỷ tỷ ơi, có muốn thử một phần không?"
Tô Thụy Hi (lãnh đạm): "Ừm… Vậy lấy một phần đi."
Tôn Miểu (hỏi han): "Thế nào, hương vị ổn không?"
Tô Thụy Hi (giả vờ thờ ơ): "Cũng… được."
Góc nhìn:
Câu chuyện xoay quanh sự đối lập thú vị giữa cô gái nhỏ Tôn Miểu - lạc quan, đầy nghị lực và phú bà lạnh lùng, kiêu sa Tô Thụy Hi.
CP:
Tôn Miểu: Cô gái nhỏ tự mang bàn tay vàng, lạc quan, luôn tiến về phía trước.
Tô Thụy Hi: Phú bà thanh lãnh, kiêu kỳ nhưng bị "công lược" bởi cô chủ sạp quán nhỏ đáng yêu.
.