Sau Khi Trọng Sinh Ta Đọc Được Tâm Nữ Xuyên Qua, Ngồi Ổn Ở Đông Cung

Chương 15: Ma ma đến kiểm tra

Ánh mắt Nạp Lan Húc nhìn nàng thoáng chút phức tạp, giọng điệu có phần mất tự nhiên: “Thực ra nàng không cần phải như vậy…”

Lời còn chưa dứt, thị tỳ đã thông báo Triệu ma ma đến.

Triệu ma ma là một trong những người thân tín của Hoàng hậu, cũng là ma ma có địa vị cao trong cung. Lần này bà đến đương nhiên là để kiểm tra khăn trải giường đêm tân hôn.

Đây chính là lý do chính mà tối qua Sở Khanh trăm phương ngàn kế giữ Nạp Lan Húc ở lại.

Kiếp trước, khi Sở Tiêm Dao gả cho Nạp Lan Húc, Tiết Mộng Kiều cũng xuất hiện vào đêm tân hôn của họ. Nạp Lan Húc không chút do dự bỏ mặc tân nương mà đi, khiến nàng cô đơn suốt đêm.

Sáng hôm sau, Triệu ma ma vào tân phòng kiểm tra khăn trải giường, thấy tấm khăn trắng tinh thì sắc mặt vô cùng khó coi.

Sau đó, tuy đã hiểu rõ là Thái Tử từ chối viên phòng, không phải do tân nương thất trinh, nhưng lời đồn đại lan ra cũng chẳng hay ho gì.

Cho nên, ở kiếp này, đêm tân hôn, Sở Khanh nhất định phải giữ Nạp Lan Húc lại, để hắn hoàn thành nhiệm vụ “động phòng” và “lưu lại dấu vết”.

Triệu ma ma hành lễ với Nạp Lan Húc, trên mặt đã lộ rõ vẻ vui mừng ngoài ý muốn – Thái Tử điện hạ vậy mà lại ngủ lại tân phòng đến tận sáng!

Điều này vượt quá dự đoán của Hoàng thượng và Hoàng hậu, họ đều cho rằng Thái Tử điện hạ sẽ không sủng hạnh Thái Tử Phi!

Khi Triệu ma ma cầm được tấm khăn có dính vết máu, bà càng vui mừng khôn xiết. “Chúc mừng Thái Tử điện hạ và Thái Tử Phi hỉ kết lương duyên, nguyện hai vị trăm năm hạnh phúc, sớm sinh quý tử.”

Nói đến đây, bà quay sang nhìn Sở Khanh, truyền đạt lời dặn dò của chủ tử: “Hoàng Hậu nương nương bảo lão nô dặn Thái Tử Phi vài lời, từ nay về sau, Thái Tử Phi chính là chủ nhân của Đông Cung này. Ngài phải tận tâm tận lực phụ tá Thái Tử điện hạ xử lý việc cung đình, đồng thời cũng phải chăm sóc tốt sức khỏe của mình, hy vọng ngài sớm ngày sinh hạ long tự cho hoàng gia, nối dõi tông đường…”

Trong khi Triệu ma ma đang thao thao bất tuyệt nói những lời hoa mỹ, Nạp Lan Húc đã sớm mất kiên nhẫn.

Ngay khi hắn định bước ra ngoài, lại bị Sở Khanh giữ lại.

“Điện hạ,” Sở Khanh biết rõ hắn muốn đi đâu, vội vàng ngăn cản hắn, hạ giọng nhắc nhở: “Chuyện đến nước này, ngàn vạn lần đừng để thất bại trong gang tấc.”

Nạp Lan Húc nghĩ đến việc mình trước đây quá mức sủng ái Tiết Mộng Kiều suýt chút nữa đã gây ra họa sát thân, liền dẹp bỏ ý định đến Hàm Kiều Các thăm hỏi nàng.

Thôi, dù sao cũng không vội vàng gì.

“Phong Mạnh canh giữ ở Hàm Kiều Các, nếu Tiết cô nương có bất cứ động tĩnh gì, nhất định sẽ kịp thời bẩm báo điện hạ.” Sở Khanh rất hiểu cách nắm bắt tâm tư hắn, bởi vì Tiết Mộng Kiều chính là điểm yếu của hắn. “Vì sự an nguy của Tiết cô nương sau này, thϊếp thân nguyện ý hợp tác với điện hạ cùng nhau bảo vệ nàng.”

Nạp Lan Húc nhìn quầng thâm dưới mắt nàng, trong lòng lại lần nữa có chút rung động. Hắn mím môi, nhàn nhạt nói: “Nàng… cứ đi rửa mặt chải đầu cho tươm tất đi, bảo cung tỳ chọn cho nàng chút son phấn tươi tắn để trông có thần sắc hơn, trang sức cũng chọn loại đẹp một chút.”

Sở Khanh nghe vậy thì biết hắn đã đồng ý cùng nàng đến thỉnh an Hoàng hậu, liền khẽ cười nói: “Thϊếp thân hiểu, tự nhiên sẽ không làm mất mặt điện hạ và thể diện của Đông Cung.”

“Hệ thống, hệ thống, tên heo Nạp Lan Húc đó rốt cuộc đang làm gì vậy? Hắn bị nữ phụ Sở Khanh mê hoặc đến mất hồn rồi sao, đến giờ vẫn chưa quay lại!”

“Ký chủ đại đại, hệ thống đã mở chức năng tuần tra, hệ thống đang tuần tra, xin chờ một lát…”

Tiếng đối thoại giữa Tiết Mộng Kiều và hệ thống lại vang lên.

Lúc này, Sở Khanh và Nạp Lan Húc đang cùng ngồi trên một cỗ xe ngựa, từ Đông Cung đến Trung Cung. Hôm nay nàng đến thỉnh an đế hậu, cũng là ra mắt cha mẹ chồng với tư cách con dâu mới.

Suốt đường đi, nàng không ngừng nghe thấy tiếng Tiết Mộng Kiều nói chuyện với hệ thống.