9.
Gương thần vẫn chưa hết ckầm kảm.
"Ngài thật sự không ghen tị với vẻ đẹp của công chúa Bạch Tuyết ư?”
"Chỉ cần công chúa Bạch Tuyết biến mất, thì ngài sẽ trở thành người đẹp nhất thế gian.”
Tôi thực sự không hiểu nó miệt mài khuyên bảo tôi làm gì.
"Trở thành người xinh đẹp nhất thì có ích gì không?"
Gương thần đơ máy.
Một lát sau, nó cho rằng đây là một cái cơ hội, giọng điệu cũng hớn hở hơn.
"Trở thành người xinh đẹp nhất, ngài sẽ có được tất cả, Hoàng hậu của tôi ơi."
Tôi nở nụ cười: "Quốc vương như thế mà vẫn có được cả một quốc gia, còn có người vợ xinh đẹp mĩ miều như tôi đây.”
"Có thể thấy vẻ ngoài không quá quan trọng.”
"Đâu giống nhau!”
"Hắn là quốc vương, mà ngài chỉ là hoàng hậu thôi!”
"Xinh đẹp mới là mục tiêu ngài nên theo đuổi.”
Tôi lắc đầu: "Chưa chắc.”
"Nếu tôi là người thiết lập quy tắc, xinh đẹp sẽ trở thành ưu điểm nhỏ bé nhất trong các ưu điểm."
Tôi cảm thấy gương thần nói đúng.
Vì tôi là hoàng hậu nên tôi mới phải hao tâm tổn sức giữ gìn dung nhan, bởi một khi sắc đẹp không còn nữa thì chồng tôi sẽ thay lòng đổi dạ.
Xinh đẹp là thứ duy nhất giúp tôi có chỗ đứng.
Vậy, nếu tôi có được quyền lực thì sao?
…
Theo ý của Quốc vương, tôi đưa công chúa Bạch Tuyết tham gia yến hội của nước láng giềng.
Trên xe ngựa, làn da công chúa Bạch Tuyết trông mịn màng bóng loáng.
Có thể thấy nàng đầy sức sống hơn trước đây.
"Mẫu hậu, ngài nói với con, con nên tự hỏi bản thân xem mình muốn làm gì.”
"Từ nhỏ con đã được giáo dục rằng phải dịu dàng ngoan ngoãn, lễ phép, phải luôn có dáng vẻ của một công chúa. Bọn họ nói làm như thế mới có hoàng tử chịu cưới con.”
"Nhưng đến tận bây giờ bọn họ chưa từng hỏi con có muốn sống như thế không, tại sao con phải gả cho hoàng tử chứ?”
"Con muốn trở thành nữ vương, một nữ vương dũng mãnh thiện chiến, không cần phải đắn đo hoàng tử nghĩ cái gì."
Đúng vậy, chỉ có những người sống nhờ sống gửi vào hoàng tử mới phải che giấu bản thân theo quy chuẩn của hoàng tử.
Lựa chọn trong đời không có đúng hay sai, rất nhiều lúc bọn họ nói bạn sai rồi, ấy chỉ là vì bạn không lựa chọn theo quy chuẩn của họ mà thôi.
Công chúa không còn là công chúa, hoàng hậu cũng không nhất định chỉ là hoàng hậu.
10.
Trong buổi yến hội, Hoàng tử đơn côi đứng giữa đám người, như tách biệt khỏi thế giới.
Tôi ngồi sau lưng hắn, nhìn hắn từ chối lời mời khiêu vũ của mười ba thiếu nữ.
Sau đó, tiếng xì xào bàn tán vang lên.
"Chàng ta thật bất lịch sự."
"Ta chỉ mời chàng khiêu vũ thôi, đâu phải mời chàng kết hôn với ta.”
Hôm nay công chúa Bạch Tuyết cũng rất lạnh lùng, từ chối rất nhiều lời mời khiêu vũ của các chàng trai.
Sau lưng vẫn có tiếng bàn tán.
"Nàng rất đẹp trai, ta thật yêu."
"Nàng ấy đẹp trai ghê, muốn trượt trên ngực nàng quá."
Tuyệt lắm.
Tiêu chuẩn kép ăn sâu vào máu con người rồi, tự cổ chí kim chưa từng thay đổi.
…
Một cô gái bí ẩn đứng trước cửa.
Làn váy bồng bềnh lấp lánh như sao trời, gương mặt xinh đep, bí từ ngữ miêu tả rồi, mí người tự tưởng tượng đi.
Tất cả mọi người trầm trồ trước vẻ đẹp mỹ miều của nàng, còn tôi thì đã nhận ra.
Đây là cô bé Lọ Lem sau khi dạo tủ đồ Ngôi sao thời trang(*) nè.
(*) Game thời trang des siu xink, xin mời hỏi gu gồ để ngắm.
Tôi tập trung chờ đoạn cốt truyện tiếp theo.
Bây giờ tôi rất tò mò, thế giới này còn có bao nhiêu kinh hỉ mà trẫm không biết(*).
(*) Thoại của hoàng đế trong Chân Hoàn truyện.
Hoàng tử như nắng hạn gặp mưa rào, hắn chỉnh quần áo tóc tai, đợi cô bé Lọ Lem
đến.
Một bước, hai bước, cô bé Lọ Lem lướt qua hắn.
Aaaaaa hiểu rồi!
Nữ lang xinh đẹp đi thẳng về phía một vị phu nhân sang trọng hơn người.
Nhoẻn miệng cười.
"Mẹ, con đã đến muộn."
Mẹ kế của Lọ Lem hài lòng gật đầu: "Mẹ rất thích bộ váy của con hôm nay, con tự thiết kế nó ư?"
Cô bé Lọ Lem được khen, đôi mắt nàng tràn ngập niềm vui: "Đúng ạ!"
Nàng xoay một vòng, làn váy bay lên, lộ ra đôi giày thủy tinh lấp lánh trên chân.
"Và cả đôi giày này nữa, lúc mẹ tặng nó cho con, con đã nghĩ, nhất định phải thiết kế ra một chiếc váy không gì sánh bằng, mới xứng với đôi giày mẹ tặng."
Tôi nhớ tới gương thần.
Oh my God toang rồi toang rồi, đoạn cốt truyện này cũng bể nát rồi!