[Tận Thế] Sau Khi Sống Lại, Tôi Chỉ Muốn Ở Ẩn Để Xây Căn Cứ

Quyển 1 - Chương 26: Ốc Đảo Đơn Độc

Tứ chi của Sao Chổi bị cố định trên giường nhỏ, đôi mắt như được phủ một lớp thủy tinh, đã mất đi sự trong trẻo trước đó, một cái chân sau cong gãy, cả người đều đang run rẩy.

Chu Vân đang làm sạch vết thương cho nó, cạo lông ở gần vết thương, dùng nước muối rửa sạch vết thương, phun thuốc khử trùng và cầm máu lên, cố định chân gãy xương của nó rồi mới đi xử lý mũi tên kia.

Mũi tên thép kia xuyên qua trước sau bụng, vô cùng tàn khốc. Sau khi Chu Vân cầm máu, đi lấy cưa điện tới, cưa đứt mũi tên trước, nhưng không vội rút tên ra, chỉ nói chuyện với Quan Viễn Phong: "Tim bị xuyên qua, phổi cũng bị xước... Rút tên ra có thể sẽ lập tức chuyển biến xấu, không rút, tỷ lệ sống sót cũng rất thấp."

Nếu như dị năng hệ Mộc của mình có thể đạt tới cấp 5, vẫn còn có nắm chắc đối với vết thương trí mạng như vậy.

Nhưng trước cấp 5, năng lực chữa trị của dị năng hệ Mộc kém xa dị năng hệ Ánh sáng cùng cấp thậm chí là cấp thấp hơn, cũng bởi vậy mà ở kiếp trước, dị năng hệ Ánh Sáng được chào đón hơn dị năng hệ Mộc.

Quan Viễn Phong ở một bên chăm chú nhìn Sao Chổi, vươn tay sờ sờ đầu Sao Chổi, Sao Chổi miễn cưỡng lè lưỡi liếʍ liếʍ Quan Viễn Phong, cơ thể lại vẫn luôn run rẩy.

Quan Viễn Phong im lặng một lát rồi nói: "Rút đi, cố gắng giảm bớt đau đớn cho nó." Mũi tên nhọn xuyên thấu thân thể, nó nhất định rất đau đớn, kéo dài cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Kiếp trước hắn tự tay chặt đầu Sao Chổi bị nhiễm virus xác sống, cũng là biểu cảm như thế này.

Chu Vân im lặng một hồi, dường như đã hạ quyết tâm gì đó, xoay người đi lên nhà kính sân thượng, rút một cây rau sam trở về, nhanh chóng rửa sạch sẽ.

Chậu rau sam biến dị này, dị biến sau khi sương đỏ phủ xuống, anh lại dùng dị năng chăm sóc, bây giờ rễ cây mọc ra rất mạnh mẽ, lá cây dày đầy đặn, hoa văn đại diện cho biến dị sáng như tơ bạc, tràn đầy chất lỏng.

Anh vốn muốn tìm cơ hội làm một que test dị năng, lại lo lắng thời gian biến dị quá ngắn, hiệu quả không đủ tốt, cho nên vẫn chỉ trồng.

Hiện tại mặc dù không có thời gian chiết xuất để làm que test, nhưng làm thuốc thử chất lỏng đơn giản cũng giống vậy.

Anh đơn giản cho rau sam vào máy xay sinh tố, lấy nước cốt ra chia làm mấy ống nghiệm, cho thêm mấy loại dung môi vào, lắc lắc rồi đặt lên giá.

Tự mình lấy kim đâm vào đầu ngón tay của mình lấy máu, sau đó nhỏ một giọt máu của mình vào trong ống nghiệm, lắc một hồi rồi để yên.

Sau đó tìm một cây kim rút máu rất nhỏ, rút một ít máu từ tĩnh mạch ngoài chi sau của Sao Chổi, nhỏ hai giọt vào các ống nghiệm khác nhau.

Quan Viễn Phong vẫn luôn yên lặng nhìn anh, Chu Vân quay đầu nhìn hắn một hồi, nói với hắn: "Anh cũng cho tôi vài giọt máu, tôi cần xác nhận công hiệu của thuốc thử này."

Quan Viễn Phong mặc dù không biết anh đang muốn làm gì, nhưng vẫn phối hợp đưa tay trái ra, Chu Vân cầm lấy kim chích máu, nắm lấy tay hắn, rất nhanh đã lấy vài giọt máu ở đầu ngón tay hắn, cũng nhỏ vào trong thuốc thử.

Làm xong tất cả, Chu Vân bắt đầu tìm kiếm thuốc tê trên tủ thuốc, điều chỉnh liều lượng, sau đó nhanh chóng chuẩn bị phẫu thuật, chuẩn bị dụng cụ, khử trùng.

Anh cũng không để Quan Viễn Phong nhàn rỗi, mà là bảo Quan Viễn Phong hỗ trợ làm khử trùng một số dụng cụ.

Mười phút sau, thuốc thử đổi màu.

Chu Vân trước tiên cầm lấy ống của mình, không hề nghi ngờ, tách ra hai lớp tinh thể màu xanh lam và màu xanh lục, lắng đọng trong nước, long lanh như bảo thạch màu ngọc bích.

Hệ Thủy, hệ Mộc, đây là dùng để xác nhận thuốc thử có hiệu quả chính xác.

Anh lại cầm lấy ống của Quan Viễn Phong, điều khiến anh bất ngờ là, trong ống nghiệm của Quan Viễn Phong lại có hai màu, tinh thể màu bạc nhạt và màu vàng nhạt giống như những hạt cát nhỏ.

Hệ Phong, hệ Lôi, Quan Viễn Phong lại là song hệ.

Thuốc thử của anh là rau sam biến dị, kiểm tra sẽ chính xác hơn. Que test mà các cơ quan kiểm tra dùng ở kiếp trước là phương pháp điều chế que test mà anh công bố miễn phí, chủ yếu là dùng rau sam thông thường.

Đã là song hệ, vậy mà kiếp trước đám vô dụng kia lại cấy ghép cho anh ấy tinh hạch hệ Hỏa, lại không phải là một trong hai hệ kia. Trước đây anh chỉ cho rằng Quan Viễn Phong là hệ Lôi, nên đã sớm nuôi cá chình điện.

Tinh hạch chất lượng tốt của hệ Phong và hệ Lôi rất khó kiếm, cũng may kiếp này...

Chu Vân nghĩ đến con chim ưng biến dị hệ Phong ngày hôm nay, con chim ưng đó đã có thể thi triển ba loại kỹ năng gió là lưỡi dao gió, lốc xoáy, gió mạnh, hẳn là cấp 3 trở lên. Vì cứu Sao Chổi, tạm thời chưa kịp lấy tinh hạch hệ Phong, vội vàng nên chỉ có thể đông lạnh con chim ưng biến dị trước.

Chu Vân nhìn Quan Viễn Phong, Quan Viễn Phong chú ý tới ánh mắt của anh, có chút nghi hoặc nhìn lại, giữa lông mày hiện lên vẻ u buồn.

Chu Vân thầm nghĩ, nếu thật sự có thần linh phù hộ, vậy Sao Chổi... cũng có thể cứu được.

Anh cầm lấy ống nghiệm của Sao Chổi, nhìn thấy những hạt tinh thể màu đỏ nhạt, đây là hệ Hỏa, nếu là người có dị năng hệ Hỏa đến kiểm tra, màu sắc này sẽ là màu đỏ tươi.

Hệ Hỏa... May quá.

Chu Vân nhớ tới con xác sống đầu tiên mà anh và Quan Viễn Phong bắn chết trong nhà hàng mái vòm.

Anh đặt ống nghiệm xuống, nhanh chóng tìm thấy chiếc cốc thủy tinh kín của mình trên giá, mở nắp rồi lấy viên tinh hạch hệ Hỏa nhỏ nhắn kia ra.

Tuy rằng rất nhỏ, chỉ lớn bằng móng tay, nhưng màu đỏ tươi, độ tinh khiết rất cao, hơn nữa dù sao cũng là động vật, nếu năng lượng tinh hạch quá mạnh, chưa chắc đã thích hợp.

Cho nên, thật sự có thần linh?

Việc anh sống lại... Là vị thần nào đó mềm lòng sao?

Chu Vân đưa viên tinh hạch cho Quan Viễn Phong xem: "Anh Quan, anh xem này."

Quan Viễn Phong nhìn viên tinh thể đỏ tươi kia, nhận ra là tinh hạch của xác sống, nhìn về phía Chu Vân: "Tinh hạch này có tác dụng sao?"

Chu Vân nói: "Đây là tinh hạch hệ Hỏa, tôi muốn thử xem sao, xem có thể cấy ghép vào cơ thể Sao Chổi hay không, nếu thành công, thể chất của động vật biến dị hẳn là cũng có thể được tăng lên rất nhiều, cũng có thể chống đỡ qua lần rút tên này."

"Hôm nay anh cũng thấy con chim ưng đó rồi, hẳn là chim ưng biến dị, sức mạnh, tốc độ đều không giống với chim ưng bình thường, sức sống cũng rất ngoan cường."

Quan Viễn Phong mở miệng, giọng khàn khàn: "Cậu muốn cấy ghép như thế nào?"

Chu Vân nói: "Rất khó giải thích, chỉ là một loại chuyển giao năng lượng. Tôi cũng không chắc chắn có được hay không, nhưng bây giờ không còn cách nào khác."

Phòng thí nghiệm ngầm dùng kỹ năng trị liệu hệ Ánh Sáng để cưỡng ép cấy ghép tinh hạch, bây giờ anh dùng phương pháp ghép, nhưng thuộc tính tương thích, anh cảm thấy có khả năng rất lớn.

Quan Viễn Phong nhìn về phía Chu Vân, Chu Vân không né tránh ánh mắt của hắn, thành khẩn tự tin, Quan Viễn Phong suy nghĩ một chút, lại nhìn anh: "Có ảnh hưởng gì đến cậu không?"

Chu Vân lắc đầu: "Chắc là chỉ sử dụng dị năng quá mức thôi, nhưng bây giờ chúng ta đang ở nơi an toàn, không cần phải giữ sức."

Nếu như là xã hội rừng rậm như kiếp trước, người có dị năng lúc nào cũng phải đối mặt với xác sống và những kẻ thù ẩn nấp trong bóng tối, rất khó có thể dốc hết toàn lực sử dụng dị năng.

Anh hao tâm tổn trí xây dựng ốc đảo an toàn trên không trung này, cũng là vì có thể an tâm khi tận thế đột nhiên ập đến, tranh thủ thêm thời gian để chuyên tâm tu luyện.

Quan Viễn Phong rất nhanh đã quyết định: "Cậu thử xem đi."

Chu Vân gật đầu, tiêm thuốc tê cho Sao Chổi, đợi thuốc tê phát huy tác dụng thì bảo Quan Viễn Phong giữ chặt chỗ bị thương, đeo găng tay vào rồi dứt khoát rút tên.

Động tác của anh ổn định nhanh nhẹn, sau khi rút tên ra, lập tức sát trùng cầm máu. Sau đó đổi dao mổ, rạch một đường chính xác vào tim con chó, một tay đã cầm viên tinh hạch hệ Hỏa đặt vào vị trí tim con chó.

Quan Viễn Phong nhìn thấy lòng bàn tay Chu Vân bỗng nhiên bộc phát ra một luồng ánh sáng màu xanh, bao phủ lấy tim và viên tinh hạch của con chó, tim con chó vẫn đang đập bình bịch, dần dần viên tinh hạch màu đỏ rực kia cũng phát ra ánh sáng ấm áp, cùng với trái tim nhấp nháy nhịp nhàng, máu cũng kỳ diệu cầm lại được.

Chu Vân thu hồi ánh sáng màu xanh trong tay, cầm kim chỉ đến khâu vết thương lại, tay anh vẫn luôn rất vững vàng, động tác vừa nhẹ nhàng vừa nhanh nhẹn thuần thục, từng lớp ngay ngắn khâu lại cơ bắp, da thịt, kim chỉ trong tay anh hết sức nghe lời, rất nhanh vết thương đã được khâu kín lại, bôi thuốc mỡ, băng bó, xử lý vết thương xong.

Chu Vân lấy một chai thuốc chống viêm đến, cắm ống truyền dịch lên chi trước của Sao Chổi, sau đó mới nói: "Được rồi, theo dõi 72 tiếng, nếu có thể vượt qua thì sẽ không sao nữa."

Quan Viễn Phong thấy sắc mặt anh tái nhợt, giữa lông mày hiện lên vẻ mệt mỏi, thì nói: "Vất vả cho cậu rồi, cậu đi nghỉ ngơi trước đi."

Chu Vân lại lấy một tuýp thuốc mỡ ra: "Trên mặt và cánh tay anh cũng có vết thương, để tôi xử lý cho anh."

Quan Viễn Phong nói: "Vết thương nhỏ thôi, tôi tự xử lý được."

Chu Vân lại nói: "Một mình anh không tiện, để tôi làm cho."

Anh đã lấy bông tẩm cồn sát trùng vết thương cho hắn, lại vận chuyển một chút dị năng hệ Mộc vào vết thương, vết thương sâu như vậy, không xử lý cẩn thận sẽ để lại sẹo.

Quan Viễn Phong thấy Chu Vân vẫn luôn nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc lạnh lùng xử lý xong vết thương trên mặt và cổ cho hắn, lại bôi thuốc cho cánh tay hắn, cẩn thận tỉ mỉ, trong lòng hắn hơi ấm áp, vết thương nhỏ như vậy, trước kia đều là tùy tiện bôi chút cồn là được...

Nhưng Chu Vân quá nghiêm túc, anh chỉ có thể phối hợp.

Chu Vân xử lý vết thương xong, để Sao Chổi ở trong phòng Quan Viễn Phong, dặn hắn có gì không ổn thì gọi anh, lúc này mới về phòng. Vừa về phòng anh lập tức ngã xuống giường, đầu đau như búa bổ, huyệt thái dương đau nhức, đây là triệu chứng của việc sử dụng dị năng quá mức, tuy anh dựa vào kinh nghiệm kiếp trước để thăng cấp lên cấp 3, nhưng thực ra kinh nghiệm dị năng vẫn chưa đủ, cảm giác sử dụng năng lượng quá mức khiến anh rất khó chịu.

Nhưng anh chỉ cảm thấy may mắn.

Con chim ưng biến dị hệ Phong ngày hôm nay là cấp 3.

Kiếp trước tận thế đến quá bất ngờ, tôi cũng không nuôi gà ở sân thượng, nên cũng không chọc phải chim ưng biến dị.

Nghe thấy tiếng chó sủa, anh cầm dao chạy tới, nhìn thấy Quan Viễn Phong suýt chút nữa đã bị con súc sinh kia vồ lấy, tim anh như ngừng đập.

Khoảnh khắc đó, anh đã tức giận ngưng kết ra hàng chục mũi tên băng, bắn về phía con chim ưng khổng lồ kia.

May mà, may mà kịp thời, may mà có Sao Chổi cản lại.

Thế giới bên ngoài xuất hiện rất nhiều xác sống, động vật tự nhiên cũng chết rất nhiều, rất ít động vật may mắn sống sót chỉ còn có động vật biến dị. Sau lũ lụt lại là hạn hán, nạn châu chấu cũng sắp xảy ra, là anh sơ suất, trên sân thượng còn phải giăng lưới, đề phòng chim biến dị từ trên trời bay đến, và cả châu chấu nữa.

Còn có con chim ưng biến dị kia vẫn chưa xử lý, ngày mai phải đi lấy viên tinh hạch hệ Phong kia, tinh hạch biến dị cấp 3 thường rất hiếm ở kiếp trước, bản thân con chim ưng biến dị này chắc hẳn là rất mạnh, mới có thể nhanh chóng tiến hóa lên cấp 3 sau khi tận thế xảy ra.

Tinh hạch hệ Phong còn phù hợp với thuộc tính của Quan Viễn Phong, cá chình điện mấy ngày nay được ăn uống đầy đủ, còn ăn không ít cá biển biến dị, tinh hạch hẳn là cũng đã có cấp độ không tồi, tinh hạch hệ Phong và hệ Lôi đều có đủ.

Nếu như việc cấy tinh hạch cho Sao Chổi có thể thuận lợi thành công, vậy thì anh sẽ càng có nắm chắc kích phát dị năng cho Quan Viễn Phong.

Dù sao kiếp trước anh cũng chỉ bị nhốt trong phòng thí nghiệm phi pháp "Ám Cốc", dưới những thí nghiệm phi pháp trên cơ thể người của phòng thí nghiệm phi pháp mới nảy ra ý tưởng mới, nhưng chưa từng thử nghiệm trên người. Nhưng đã tận mắt nhìn thấy giáo sư của "Ám Cốc" làm thí nghiệm trên động vật, trên cơ thể người mấy lần.

Kẻ có quyền thế tiếc mạng, lại không nỡ từ bỏ viên tinh hạch cấp 5 song hệ quý giá của anh, vì vậy đã ép phòng thí nghiệm phải thử đi thử lại, rồi mới lấy tinh hạch từ trên người anh.

Nhưng dù là như vậy, cũng chỉ là để đảm bảo người được cấy ghép sẽ không bị ảnh hưởng, tỷ lệ cấy ghép dị năng thành công chỉ có 30%, phần lớn là sau khi cấy ghép tinh hạch dị năng, không thể dung hợp được, sinh ra phản ứng bài xích, vì vậy chỉ có thể phẫu thuật để lấy tinh hạch ra.

Cuối cùng bọn họ nhắm vào anh, chính là bởi vì sau khi đã thử qua tinh hạch hệ Lôi, hệ Hỏa, hệ Ánh Sáng nhưng không có tác dụng, mới tính toán thử xem viên tinh hạch song hệ Thủy - Mộc của anh.

Dù sao ở kiếp trước, dị năng hệ Thủy và hệ Mộc tương đối nhiều, cũng dễ dàng có được, hơn nữa mọi người đều công nhận không có lực công kích, thích hợp làm kỹ năng hỗ trợ hơn.

Hôm nay Quan Viễn Phong có thể thấy anh chỉ là thuận tay đặt tinh hạch vào trong tim, nhưng thực ra thời điểm, vị trí đặt, và cả thời gian vận chuyển dị năng, đều phải hết sức chính xác.

Anh dùng là kỹ năng Chiết Cành của dị năng hệ Mộc, cũng có thể ổn thỏa hơn so với kỹ năng sử dụng ánh sáng của phòng thí nghiệm Ám Cốc ở kiếp trước.

Kiếp trước anh nhìn thấy quá trình thí nghiệm của bọn họ, lúc ấy đã nghĩ đến dị năng hệ Ánh Sáng và dị năng hệ Mộc đều là dị năng chữa trị, một cái là vết thương chữa trị, một cái là xúc tiến sinh trưởng, bởi vì hầu hết dị năng hệ Mộc đều dùng ở trên thực vật sinh trưởng, hiệu quả chữa trị trên cơ thể con người không tốt lắm, bởi vậy vẫn luôn bị xem nhẹ.

Nhưng nếu là cấy ghép tinh hạch dị năng, nếu như dùng dị năng "Chiết Cành" và "Hồi Xuân" của hệ Mộc, có thể giống như ghép các nhánh cây khác nhau lại với nhau mà vẫn sinh trưởng mạnh mẽ hay không?

Kiếp trước anh đã từng thí nghiệm thành công, may mà ban đầu là thí nghiệm bí mật, không lộ ra ngoài. Trong trí nhớ của Chu Vân hiện lên hình bóng của một người. Người kia cười đùa tí tửng cà lơ phất phơ nói với anh khi rời đi: "Bác sĩ Chu, tôi xử lý xong chuyện của tôi rồi thì sẽ đến mặc cho anh đánh, cái mạng này của tôi chính là của bác sĩ."

Bây giờ... hẳn là anh ta đã thức tỉnh rồi nhỉ? Đương nhiên cuối cùng ở kiếp trước cũng không còn nhìn thấy anh ta, cuối cùng mình mang tiếng xấu mai danh ẩn tích, một mình anh ta đại khái cũng không thể làm gì. Tương lai... Tìm cơ hội đi gặp anh ta là được.

Anh thu lại những suy nghĩ linh tinh, tập trung ở trên người Sao Chổi. Chu Vân vừa rồi thi triển Chiết Cành, không cảm giác được bất kỳ phản ứng bài xích nào.

Nếu như tiếp theo quan sát, không có thực hiện dị năng, anh tìm cơ hội lấy tinh hạch ra cho Sao Chổi.

Vừa nghĩ đến chuyện phải làm, Chu Vân nhắm mắt lại miễn cưỡng ngồi dậy, điều tức nội thị, chậm rãi dẫn dắt dị năng trong kinh mạch gần như khô kiệt.

Đại khái là hoàn thành một chuyện lớn, dần dần trong lòng anh an tĩnh, ngũ uẩn giai không*, hư thất sinh bạch, hoàn toàn tiến vào trong nhập định huyền diệu.

* nghĩa là năm uẩn đều không có thật. Ngũ uẩn là sắc uẩn, thọ uẩn, tưởng uẩn, hành uẩn và thức uẩn. Đây là những yếu tố vật chất và tinh thần được kết hợp lại mà có cái gọi là con người, là chúng sanh.