“Cậu nghĩ nhiều rồi. Đợi mà xem.” Dịch Giảo liếc nhìn cô ta, thừa hiểu những toan tính nhỏ nhặt của cô ta, nhưng không để tâm.
Thu Ngưng không nghĩ ngợi thêm. Chỉ cần không phải tranh giành tài nguyên, cô ta không để ý. Ngay lập tức, cô ta thông báo tin nhóm không bị giải tán cho các thành viên còn lại.
Đến tối, cả nhóm mới biết chuyện Dịch Giảo đã giải ước để solo.
“...Cô ta điên rồi sao? Chắc chắn là điên rồi!”
Solo trong giới giải trí là điều khó khăn vô cùng, nhất là với người như Dịch Giảo, giống như mơ tưởng viển vông.
Thu Ngưng cuối cùng cũng hiểu ý cười nhàn nhạt của Dịch Giảo trước đó. Dù biết rằng việc solo gần như bất khả thi, cô ta vẫn cảm thấy khó chịu khi bị Dịch Giảo qua mặt.
Các thành viên khác thì không dám nói gì, chỉ hùa theo, nhưng trong lòng cũng bắt đầu nảy sinh những hoài nghi.
.
[003: Cô đang dọn dẹp hậu quả à?]
Dịch Giảo gật đầu. Trong cốt truyện, chính Thu Ngưng đã phát hiện ra chuyện hôn nhân giữa nguyên chủ và Kỷ Dung Kỳ, sau đó tung tin ra ngoài. Một “người vô danh” kết hôn với tổng tài chưa bao giờ là chuyện công bằng, khiến nguyên chủ bị chỉ trích đến mức phải rời khỏi giới giải trí.
Trong khi đó, Kỷ Dung Kỳ chỉ cần đăng một bài viết ngắn gọn với hai chữ “tin đồn” đã dập tắt mọi dư luận, đồng thời cũng gϊếŧ chết mọi tình cảm của nguyên chủ dành cho cô.
[003: Thế chẳng lẽ cô không có chút cảm tình nào với Kỷ Dung Kỳ sao?]
Dịch Giảo khựng lại, đưa tay vuốt tóc: “Bé cưng à, nếu ý cậu là khuôn mặt nữ chính, thì cũng có vài phần đấy.”
Phải công nhận là sắc vóc đó quả thực không tồi.
[003: ...Cô đúng là đồ tra nữ.]
Ôi trời, biết vậy ta đã không nên hy vọng.
Dịch Giảo cười khẽ. Thời gian đó, cô thà đi quay hai bộ phim còn hơn.
.
Thông tin về việc solo của Dịch Giảo nhanh chóng được Huy Thế Giải Trí công bố trên Weibo chính thức. Đáng lẽ đây có thể là một tin tức gây xôn xao suốt nhiều ngày, nhưng vì số lượng người hâm mộ quá ít, mọi chuyện nhanh chóng chìm xuống.
Chỉ có vài fan để lại bình luận cổ vũ: “Cố lên, solo sẽ tốt hơn,” “Hy vọng cô sẽ thành công.”
Những người này là fan lâu năm, hiểu rõ tình cảnh của cô trong nhóm và biết rằng solo có lẽ là lựa chọn tốt nhất.
Dịch Giảo không bỏ qua bất kỳ bình luận nào, đáp lại tất cả.
Trong một văn phòng rộng lớn, những tấm cửa kính sát sàn mở ra tầm nhìn bao quát toàn thành phố. Dòng xe cộ cùng ánh đèn tạo nên một khung cảnh đêm đầy mê hoặc.
Không khí thoang thoảng mùi thuốc lá, không quá nồng, mà mang một hương vị nhẹ nhàng, độc đáo.
Trợ lý đứng bên cạnh, cẩn thận quan sát sắc mặt của Kỷ Dung Kỳ khi báo cáo: “Gần đây, Kỷ phó tổng bị chủ tịch Kỷ cảnh cáo, hành động đã kiềm chế hơn đôi chút.”
Kỷ phó tổng, chính là Kỷ Hầu Lăng – đại bá của Kỷ Dung Kỳ, người từng giữ chức tổng giám đốc Kỷ Thị, nhưng gần đây đã bị giáng chức.
Kỷ Dung Kỳ không ngẩng đầu: “Theo dõi ông ta. Nếu có động tĩnh, báo ngay cho tôi.”
“Vâng, Kỷ tổng.”
Trợ lý đã làm việc với cô rất lâu, nên một số chuyện dù không cần nói, cô cũng hiểu ngầm.
Sau khi xử lý xong công việc, Kỷ Dung Kỳ mới nhận ra trợ lý vẫn còn đứng đó, vẻ như còn điều gì muốn nói. Cô nhíu mày: “Có chuyện gì thì nói đi.”
“Phu nhân hình như...” Trợ lý hơi ngập ngừng, vì đây là chuyện gia đình, nên bàn tán quá nhiều sẽ không hay.
Kỷ Dung Kỳ khựng tay, dường như không ngờ rằng chuyện này lại liên quan đến Dịch Giảo. Giọng cô vẫn không lộ ra quá nhiều cảm xúc: “Cô ấy lại làm gì?”
Trợ lý lập tức nghĩ đến việc Dịch Giảo không thông báo chuyện mình solo cho Kỷ Dung Kỳ. Cô ấy đã xem qua hợp đồng hôn nhân của hai người, nên cũng không lấy làm lạ.
“Phu nhân vừa rời nhóm Six để solo, chuẩn bị tái xuất với tư cách một tân binh. Có lẽ sẽ rất khó khăn.”
Ban đầu, Kỷ Dung Kỳ không phản ứng kịp, không biết Six là gì. Nhưng sau khi trợ lý giải thích, cô mới hiểu ra. Huy Thế Giải Trí, công ty giải trí lớn nhất ngành, chính là một trong những chi nhánh dưới quyền của cô.
“Được rồi, tôi biết rồi.”
“Trước đây có một chương trình tạp kỹ bên Huy Thế cần tôi phê duyệt. Sắp xếp một vị trí cho cô ấy đi. Cụ thể thế nào, cô tự biết phải làm gì.”
Trợ lý gật đầu, trước khi rời đi không quên nhẹ nhàng khép cửa lại.
Căn phòng chìm vào yên tĩnh, chỉ còn nghe thấy tiếng thở nhè nhẹ. Một cảm giác bực bội đột nhiên len lỏi trong lòng Kỷ Dung Kỳ. Cô tháo khuy tay áo, để lộ phần cổ tay trắng mịn, thon gọn.
Cô kéo ngăn tủ, lấy ra một hộp thuốc lá. Chỉ trong chốc lát, làn khói mỏng đã lan tỏa trong không khí.
Kỷ Dung Kỳ đưa điếu thuốc lên môi, ngón tay vô tình chạm qua khóe miệng – chính là nơi bị Dịch Giảo hôn.
Cảm giác mềm mại đó thoáng qua nhanh đến mức gần như không thực. Giờ nhớ lại, nó giống như một giấc mơ, mơ hồ và không thể nắm bắt.