Một vấn đề cấp bách khiến cậu băn khoăn là: Làm thế nào để nuôi sống bản thân?
Đây là tương lai ở Đế quốc Ngân Hà, nhất định phải có một phương thức kết nối giữa các tinh cầu tương tự như mạng Internet; nhìn vào núi non sông nước bên ngoài, hẳn sẽ có sinh vật sống, trù nghệ của cậu ấy không tệ, chỉ cần có lửa, nấu cho mình bữa ăn không là vấn đề.
Bản thân Tạ Diễn rất thích ẩm thực, một năm quay phim bốn tháng, về cơ bản thời gian còn lại cậu dành hết để đi du lịch, khám phá những món ăn ngon trên khắp thế giới, là một tâm hồn ăn uống chính hiệu. Cậu không chỉ ăn, mà còn tự nấu, cậu đã xây dựng nền tảng nấu nướng từ khi còn nhỏ, về sau kỹ năng của cậu hoàn toàn có thể đi làm đầu bếp, thậm chí trên mấy chương trình truyền hình, đầu bếp nổi tiếng còn cất lời ca ngợi cậu.
Tạ Diễn khoác áo lên và ra ngoài. Dọc đường đi bắt gặp các loại cây ăn quả, những bụi dâu tây bên bờ sông, gần đó quả thực có đất trồng rau, có cây hoa tiêu, ớt và một loạt những thứ khác cần cần phải đào lên.
Ông trời phù hộ.
Nước sông trong thấy rõ đáy, mấy chú cá đang tung tăng bơi lội, Tạ Diễn nuốt nước miếng, cậu đã đói muốn xẹp bụng.
Xiên con cá nước bắn tung tóe, cũng may cuối cùng cũng thành công bắt được một con, trông giống như cá Thanh Giang, nặng khoảng * hai cân. Tiện tay bứt hai ngọn cỏ buộc cá lại, Tạ Diễn xách cá trở lại biệt thự, hái ớt và hoa tiêu, lại tìm thấy gừng và tỏi tươi, nguyên liệu miễn cưỡng xem như đầy đủ.
*(2 cân Trung Quốc=1 cân/kg Việt)
Cũng may trong bếp có muối, mà muối thì không lo thời hạn sử dụng.
Tạ Diễn quyết định làm cá nướng.
Robot rập khuôn theo sau, rất lịch sự: "Tôi có thể ghi lại thao tác của ngài không?" Mặc dù âm điệu điện tử rất máy móc nhưng phẳng phất như mang theo chút gì cẩn thận.
Tạ Diễn nhìn nó, hỏi: "Mày thích nấu ăn sao?" Robot này khá là có tính người.
Đôi mắt robot đều hiện lên ^^, quả thực rất vui.
"Tôi muốn quay lại và đăng tải lên trang mạng của tôi." Robot nói: "Nếu chủ nhân không thích lộ mặt, tôi có thể che mosaic."
Tạ Diễn động lòng, robot này đã giúp cậu giải quyết bớt một vấn đề, còn có thể thuận tiện học hỏi.
"Mày quay đi, trước khi đăng lên thì cho tao xem qua."
Robot rất thích chí, ở bên cạnh cậu phụ tá.
Tạ Diễn thuần thục đánh vảy, loại bỏ nội tạng, rửa sạch xong, cậu khứa vài đường dao trên mình cá, thấm nước, bóc tỏi, băm nhỏ với gừng và hạt tiêu, không có rượu nấu ăn nên cậu chỉ có thể lấy ít rượu từ tầng hầm ra để thay thế, nêm thêm muối rồi pha nước sốt, phết lên cá.
Tìm một cái chậu lớn, đốt một chút than củi, nhóm lửa, lại tìm tấm lưới sắt, chà rửa sạch sẽ, đoạn đặt lên bếp và bắt đầu nướng cá.
Tạ Diễn thấy bề mặt cá hiện màu vàng ruộm, thơm nức mũi, không thể không nghĩ, mình thật pro.
Cá nướngNửa tiếng sau, cá nướng được dọn lên bàn.
Khi đói cái gì cũng thơm, huống hồ cá được nướng vừa chín tới, thịt mềm, mùi thơm ngào ngạt, ớt và hoa tiêu kí©ɧ ŧɧí©ɧ vị giác, làm người ta không kiềm được ứa nước miếng. Hai mắt robot biến hết thành hình trái tim.
"Thơm quá~" Robot không nhịn được khen ngợi.
"Mày ngửi được mùi ư?" Tạ Diễn ngạc nhiên.
"Chúng tôi có thể ghi nhận được mùi hương, mùi vị và sau đó chuyển chúng tên Tinh võng" .Ba ngón tay của robot chỉ chỉ ngực mình: "Nơi này cũng có thể ngửi nếm thông qua phân tích."
Tạ Diễn nghe thế bèn lấy ra một cái đĩa nhỏ, gắp một miếng cá to đưa cho robot,."Vậy mày cũng nếm thử đi."
Hệ liên tinh thực sự tiên tiến và nhân văn.
Còn cái gì mà quá thông minh nên robot cai trị con người, Tạ Diễn chưa bao giờ bận tâm, dù sao, dân liên tinh hệ còn không thèm lo, cậu có ăn có mặc ấm no không chết đói thì nghĩ nhiều làm gì, cái gì tới sẽ tới.
"Cảm ơn." Robot đón lấy cái đĩa nhỏ bằng cả hai tay, mở không gian lưu trữ trên ngực, đặt chiếc đĩa nhỏ vào, đôi mắt hiện lên biểu cảm ngất ngây: ~o~
"Thật là thơm!" Đứa nhỏ khen ngợi.
Tạ Diễn thấy đứa nhỏ bé này rất hài hước, thậm chí tâm tình xa quê nhà đến thế giới này nhẹ bớt không ít, cậu khá may mắn có được một con robot hoạt bát như vậy ở bên mình, "Đúng rồi, mày tên gì?"
"PC23476." Đứa nhỏ nói.
Quá khó nhớ, kêu lên nghe như đi rao máy tính. Tạ Diễn nghĩ nghĩ, hỏi: "Để tao cho mày một cái tên, *Willie, thấy thế nào?"
*Tàu hơi nước Willie (tên gốc: Steamboat Willie) là một bộ phim hoạt hình ngắn của Hoa Kỳ năm 1928, do Walt Disney và Ub Iwerks đạo diễn. Tàu hơi nước Willie được hãng Walt Disney Studios sản xuất và phát hành bởi Celebrity Productions. Bộ phim này được xem là sự ra mắt của nhân vật Chuột Mickey và cô bạn gái Minnie.
Bộ phận pháp lý của Disney có mạnh cách mấy cũng không tài nào vượt thời gian không gian để tố cáo cậu vi phạm ...... nhỉ ......
"Oh oh, tôi có tên!" Con robot nhỏ rất hạnh phúc, chạy vòng vòng quanh bàn ăn, và cuối cùng dừng lại trước mặt Tạ Diễn, nghiêm túc cúi đầu: "Cảm ơn ngài."
Nó cúi đầu trông dễ thương quá thể, bởi vì tỷ lệ đầu trên cơ thể là 1: 2, Tạ Diễn lo rằng đầu nó sẽ rơi xuống.