Sau Khi Ký Hợp Đồng Hôn Nhân Với Ngài Thẩm

Chương 18

Không kiếm số tiền này thì lương tâm cậu day dứt lắm!

Dù sao cũng đói cả ngày rồi, không thiếu chút thời gian này.

Kiều Lạc dứt khoát nhấn nhận đơn, quay đầu xe đến cửa hàng pizza trên ứng dụng.

Vừa đến cửa hàng, ngửi thấy mùi thức ăn, Kiều Lạc cảm thấy cơn đói cồn cào hơn, cậu định bụng tìm gì đó lót dạ trước, nhưng cửa hàng này làm món rất nhanh, đến chưa được 5 phút cậu đã lấy được pizza của khách.

Nếu không phải cửa hàng này làm ăn quá phát đạt, cậu gần như nghi ngờ chiếc pizza trên tay mình là đồ ăn chế biến sẵn.

Ra khỏi cửa hàng, Kiều Lạc lập tức chạy đến khu biệt thự Lâm Giang.

Khu biệt thự Lâm Giang là khu nhà cao cấp nổi tiếng ở khu mới Lệ Loan, tất cả các căn hộ đều là căn hộ lớn trên 300 mét vuông, trước đây Kiều Lạc cũng từng giao đồ ăn đến đây một lần, muốn vào khu nhà phải đăng ký kiểm tra thông tin, vào thang máy phải quét mã riêng.

Khách hàng ở tầng 28, trong lúc thang máy đi lên, Kiều Lạc cảm thấy hơi chóng mặt, ù tai.

Haiz, đúng là đói quá rồi.

Thêm vào đó, thang máy lại đi lên nhanh khiến cậu hơi buồn nôn, thế là đưa tay vịn vào tay vịn thang máy.

Giao xong đơn này nhất định phải lấy tiền boa của thượng đế đi ăn, lần sau vẫn nên mang theo ít sô cô la thì hơn.

Cuối cùng thang máy cũng dừng ở tầng 28.

Cậu nhấn nút đã giao hàng trên ứng dụng, rồi xách pizza ra khỏi thang máy.

Nhà giàu đúng là khác biệt, hành lang bên ngoài thang máy còn lớn hơn cả căn nhà cậu đang thuê, gạch lát sàn sáng bóng đến mức gần như có thể soi gương được.

Kiều Lạc đi đến trước cửa nhà khách hàng, ấn chuông.

Khách hàng không mở cửa ngay, cậu bèn dựa vào tường bên cạnh chờ, tranh thủ giảm bớt cảm giác khó chịu.

Một lúc sau, cửa cuối cùng cũng được mở ra từ bên trong, cậu vội vàng đứng thẳng dậy, đưa chiếc pizza trên tay ra: “Xin chào, đây là pizza anh đặt——”

Nói được một nửa thì dừng lại, ánh mắt trở nên kinh ngạc, nhìn người trước mặt buột miệng thốt ra hai chữ: “Ông xã?”

Thẩm Hạc Xuyên một tay đặt trên tay nắm cửa, một tay cầm điện thoại, nghe thấy hai chữ này thì mí mắt giật giật, còn chưa kịp ngạc nhiên trước người trước mặt thì giây tiếp theo đã nghe thấy giọng mẹ mình trong điện thoại: “…Ai đang gọi ông xã vậy?”

Thẩm Hạc Xuyên: “…”

Ai đang gọi ông xã?

Cậu bé xinh đẹp năm xưa vì tôi mà bỏ học, còn bị bố mẹ đuổi ra khỏi nhà.

Kể từ sau sự cố hiểu lầm ở quán cà phê lần trước, hai người hoàn toàn không có bất kỳ liên lạc nào.

Thẩm Hạc Xuyên tối qua mới đi công tác về, hôm nay ở nhà nghỉ ngơi lấy lại giờ giấc sinh học nên không đến công ty, vừa hay dì giúp việc lại xin nghỉ, anh thức dậy gọi đại một suất đồ ăn ngoài định bụng ăn tạm, không ngờ người giao hàng lại là Kiều Lạc.

Càng không ngờ Kiều Lạc vừa mở miệng đã gọi “ông xã”.

Đúng là… khiến người ta trở tay không kịp.

May mà Thẩm Hạc Xuyên phản ứng cũng nhanh, lấy lại bình tĩnh rồi đáp: “Hàng xóm đối diện thôi, vậy nhé mẹ, con còn chút việc.”

Nói xong, anh cúp điện thoại trước, nhìn người trước mặt: “Cậu đang gọi tôi à?”

Hai chữ vừa thốt ra khỏi miệng, Kiều Lạc đã muốn cắn lưỡi mình, cậu đúng là đói đến hoa mắt rồi, miệng nhanh hơn não, thế mà lại buột miệng gọi Thẩm Hạc Xuyên là “ông xã”.

Quả nhiên những sự kiện mất mặt trong đời cứ liên tục được nâng cấp.

Cậu không nhận được đơn hàng ủy thác của Thẩm Hạc Xuyên trên ứng dụng “Để Tôi Lo”, vậy mà lại nhận được đơn hàng đồ ăn ngoài của Thẩm Hạc Xuyên trên ứng dụng “Giao Nhanh”.