Sau khi Hạ Sênh cúp máy, cô nhét chiếc điện thoại cũ vào trong túi.
Bên ngoài ga tàu cao tốc có quán bán đồ ăn, bụng cô kêu ọc ọc mấy tiếng. Cô đi đến trước một quán bán mì xào, gọi một phần mì xào, sau đó ngồi xuống chiếc bàn thấp ở bên cạnh ăn trưa, ăn xong thò tay vào túi quần.
Chỉ có hai đồng tiền xu năm hào…
Hạ Sênh rơi vào trầm tư.
Cô căng da mặt ngẩng đầu lên: “Chủ quán, chỗ các ông có cho ghi nợ không?”
Chủ quán cười rất mặc hiền lành: “Cô nói xem?”
Sau khi lão đạo sĩ chết, cuộc sống của Hạ Sênh trôi qua còn túng quẫn hơn cả trước đây, nhưng ở nhà vẫn có khoảng năm trăm đồng.
Ừm, bây giờ vẫn đang ở nhà.
Quên mang theo rồi.
Có lẽ thấy cô lề mề mãi vẫn chưa lấy tiền ra được, chủ quán đi từ đằng sau quầy hàng ra ngoài phòng ngừa cô gái trẻ chạy trốn.
Hạ Sênh bối rối một lúc mới bảo: “Tôi biết xem bói xem tướng, tôi bói cho ông một quẻ để trừ tiền cơm, có được không?”
Ánh mắt của chủ quán nhìn cô càng đề phòng hơn.
Không chỉ ăn quỵt một bữa mà còn tuyên truyền mê tín phong kiến, nhìn thế nào cũng không giống một người tốt.
Hạ Sênh định nói gì đó thì một giọng nói vang lên từ phía sau: “Cô gái, xem cho tôi một quẻ đi, tôi sẽ trả tiền giúp cô.”
Hạ Sênh quay đầu, chỉ nhìn thấy một người đàn ông trung niên cao gầy đang đứng đằng sau cô, trong ánh mắt nhìn về phía cô tràn đầy vẻ nghi ngờ và không tin tưởng, rõ ràng không hề có thành ý muốn xem bói.
Cô liếc mắt nhìn ông ta rồi nói: “Ông xuất thân từ bộ đội, lúc đi làm vợ con bị tên du côn tấn công trả thù, chết ngay tại trận. Cũng vì chuyện này mà ông xuất ngũ, từ đó không còn kết hôn nữa, thay đổi tên họ, sống một mình.”
“Sau khi xuất ngũ, ông mở một công ty công thương nghiệp, việc kinh doanh phát đạt, nhưng cây to đón gió, gần đây đang bị tiểu nhân đeo bám.”
“Ông vì tiền mà gặp họa, trưa hôm nay hướng Đông Nam đại hung, gặp tai nạn giao thông do Lý thị gây ra, họ Vương chắn họa bỏ mình.”
Giang Trọng Thanh vốn chỉ muốn trừng trị tên lừa đảo này một phen, tránh cho chủ quán lại bị cô hại.
Nhưng sau khi nghe được lời nói của cô, chút nghi ngờ trong ánh mắt của ông ta đã lập tức biến mất.
Mấy hôm nay ông ta vốn đang ở ngoại tỉnh công tác nhưng vì lợi nhuận công ty mà xảy ra xung đột với nhà họ Lý, từ đó mới vội vàng trở về đế đô chuẩn bị giải quyết chuyện này.
Mà chỗ hôm nay ông ta định tới vừa vặn ở phía Đông Nam.
Tài xế của ông ta cũng họ Vương.
Điều quan trọng nhất là thân phận của ông ta tại bộ đội ngày trước đặc biệt, ngoại trừ chiến hữu ra thì không có bất cứ một người nào biết ông ta xuất ngũ vì cái chết của vợ con.
Giang Trọng Thanh cũng quen biết máy đại sư huyền môn nên bản thân cũng tin có quỷ thần.