Ngụy Trang Thành Chí Ái Của Tiên Tôn Đã Qua Đời

Chương 47: Mọi người đều đã biết

Hắn ôm một tay đầy linh bảo, bước vài bước đã đến bên cạnh Hứa Vãn Từ.

Hắn nhìn những vết máu loang lổ trên người của Hứa Vãn Từ, chân tay luống cuống mà tìm tòi trong số linh bảo của mình, miệng thì lo lắng lẩm bẩm:

“Vài ngày trước nàng ấy vừa mới dùng Đoạn Hồn Cốt lên người mình, cơ thể căn bản chưa kịp hồi phục…”

“Kiếm tâm cũng tan vỡ, đạo tâm bị hao tổn mang tới thương tổn, đối với một tu sĩ, căn bản là không thể đo lường…”

“Hôm nay nàng ấy còn tự mình—”

Giang Thu Ninh, trong lòng ngực còn đang ôm Hứa Vãn Từ, nghe thấy vậy thân thể bỗng nhiên cứng đờ.

Nàng mờ mịt ngẩng đầu nhìn Đoạn Tử Duy, nghi ngờ chính mình nghe nhầm:

Cái gì gọi là… dùng Đoạn Hồn Cốt lên người mình?”

Cái gì gọi là… kiếm tâm tan vỡ?”

Dù tính cách Đoạn Tử Duy tùy hứng kiêu ngạo, nhưng ở trước mặt nàng chưa bao giờ nói điều gì không chắc chắn.

Vậy thì… đây đều là sự thật sao?

Trong khoảnh khắc này, nàng bỗng nhiên cảm thấy người trong lòng mình nhẹ bẫng đến đáng sợ, nhẹ đến giống như không thể giữ lại nàng ấy được nữa.

Những đệ tử Thái Thanh Tông hoàn toàn không biết nội tình, trên mặt còn mờ mịt hơn cả Giang Thu Ninh.

Những lời vừa rồi khiến họ chấn động đến mức không biết nên bàng hoàng vì điều gì trước tiên:

Đoạn Tử Duy thật sự không nhầm chứ?

Hứa Vãn Từ tại sao lại tự dùng Đoạn Hồn Cốt?

Đó chính là Đoạn Hồn Cốt mà tất cả tu sĩ nghe thấy đều sẽ biến sắc!

Còn cái gì?

Kiếm Tâm tan vỡ?

Làm sao có thể?

Tu sĩ kiếm tu, dù mất hết tu vi, kiếm tâm vẫn sẽ còn, làm sao có thể xảy ra chuyện kiếm tâm tan vỡ được chứ?

Đúng lúc này, giọng nói khó nén sự khϊếp sợ và nghi hoặc của Tông chủ Thái Thanh Tông, đột nhiên vang lên:

“Đoạn Tử Duy, ngươi nói… kiếm tâm của nàng ấy đã tan vỡ?”

Nghe thấy giọng Tông chủ, đệ tử xung quanh sôi nổi phục hồi tinh thần lại:

Đấy, ngay cả Tông chủ cũng không tin…

Không đúng?

Vì sao Tông chủ không hỏi về vấn đề Đoạn Hồn Cốt?

Vài đệ tử nhanh trí chợt bừng tỉnh, mở to mắt nhìn Tông chủ Thái Thanh Tông:

Vậy nên, chuyện Hứa Vãn Từ dùng Đoạn Hồn Cốt lên người mình… là thật sao?

Họ còn chưa kịp suy nghĩ thấu đáo, liền nghe giọng nói trầm thấp của Đoạn Tử Duy vang lên từ phía bên kia:

“Hôm đó là ta tận mắt chứng kiến… Kiếm tâm của nàng ấy….”

Đoạn Tử Duy cúi đầu, trầm mặc đưa một nhánh Thánh Lan hòa vào l*иg ngực loang lổ vết máu của Hứa Vãn Từ.