Chọc Nhầm Nam Chính Chỉ Muốn Làm Thế Thân

Chương 23

Bảo Hoa thất thần đến mức, trong đầu chỉ toàn là gương mặt như được tạc từ ngọc vừa rồi của Nhị công tử.

Nàng cúi đầu nhìn con đường dưới chân, nghi ngờ bản thân bị dược hiệu làm ảnh hưởng quá sâu. Càng nhắc nhở mình không được nghĩ tới, thì gương mặt kia lại càng in đậm, khiến nàng khó lòng gạt bỏ.

Mai Khâm bỗng nhiên dừng lại, khiến đầu Bảo Hoa nhẹ nhàng va vào lưng y.

Bảo Hoa như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, vội vàng lui ra sau.

Lúc này, nàng mới phát hiện mình vẫn luôn nắm lấy tay áo của Mai Khâm.

Nàng ngượng ngùng buông tay, “Ta vẫn luôn nắm lấy tay áo của gia sao?”

Khóe môi Mai Khâm mang ý cười, “Đúng vậy, từ lúc rời đi, ngươi vẫn luôn nắm lấy tay áo của ta.”

Cuối cùng, Bảo Hoa cũng cảm thấy mặt mình nóng bừng. Hành động của nàng như vậy, thế mà Tam công tử lại không tỏ ra phiền lòng, ngược lại còn khoan dung chiều theo.

Chẳng trách lúc đi, ánh mắt của Mai Tương nhìn nàng lại có phần kỳ lạ.

Một nô tỳ như nàng, trước mặt Mai Tương lại có thái độ như thể dựa vào sự sủng ái của Tam công tử để kɧıêυ ҡɧí©ɧ đối phương.

Mai Khâm nói với nàng, “Bảo Hoa, nhị ca là người rất tốt, ngươi đừng suy nghĩ quá nhiều.”

Thấy y tín nhiệm đối phương đến vậy, Bảo Hoa càng không dám nói lời gì, chỉ có thể nuốt những điều muốn nói xuống, như nuốt một viên đá nặng trịch, im lặng gật đầu.

Sau khi trở về Tú Xuân Viện, Mai Khâm đột nhiên hỏi Bảo Hoa sinh thần của nàng là ngày nào.

Bảo Hoa khẽ đáp, “Ta không nhớ rõ chuyện ngày xưa, nên cũng không nhớ sinh thần của mình.”

Mai Khâm không thấy lạ.

Nhiều người sinh ra đã phải chịu đựng nhiều bất hạnh, đừng nói đến sinh thần, thậm chí cha mẹ mình là ai cũng không biết rõ.

“Chi bằng chọn một ngày ngươi thích, lấy đó làm sinh thần cũng được.”

Bảo Hoa lắc đầu, nàng không có ngày nào đặc biệt yêu thích cả.

Mai Khâm cũng không ép buộc, “Tùy ngươi thôi, chỉ là ở sinh thần, như Thuần Tích các nàng có thể nhận thêm ít tháng tiền, coi như lấy may…”

Lời chưa dứt, đã thấy Bảo Hoa vội vàng đổi ý, khuôn mặt nhỏ ny cũng đỏ lên, lắp bắp nói, “Sinh thần… sinh thần thì vẫn nên có, hay là lấy ngày hôm nay đi?”

“Ta có thể nhận được tiền ngay hôm nay không?”

Ánh mắt nàng nhìn y, long lanh như thể chưa từng thấy tiền bao giờ.

Mai Khâm thấy vậy, không khỏi bật cười.

“Sao lại nóng lòng đến thế, Bảo Hoa?”

Y nhìn nàng, ý cười ôn hòa, hoàn toàn không có chút trách cứ nào, nhưng vẫn khiến Bảo Hoa cảm thấy có chút bối rối.