Cha Dượng Nhà Giàu Buông Bỏ Ở Show Chăm Trẻ

Chương 27

“Cha đợi… Ối da!” Cảnh Tranh Tranh bắt chước dáng vẻ nghiêm khắc của mấy bậc phụ huynh đang la rầy bọn trẻ gần đó, nhíu mày thật chặt. Gương mặt nhỏ nhắn tròn trĩnh đáng yêu trở nên cực kỳ nghiêm túc: “Thật là, chậm lại một chút đi!”

Dù nói vậy, cậu nhóc vẫn cố sải đôi chân ngắn cũn của mình, hì hục chạy theo bước chân Giản Ngôn Thu, cùng hướng về khu trò chơi tiếp theo.

Quản gia lo lắng một phen uổng công.

Ở góc khuất mà họ không biết, đám khán giả trong màn bình luận trực tiếp cười đến chảy nước mắt.

"Tôi biết mà, Giản Ngôn Thu rất giỏi trị mấy đứa nhóc nghịch ngợm."

"Cười chết mất, biểu cảm ngơ ngác của quản gia đúng là hài muốn xỉu."

"Cái gì vậy trời, nhà này là trẻ con và người lớn đổi vai cho nhau rồi à?"

"Giản Ngôn Thu đúng là hình mẫu lý tưởng, lần sau tôi cũng thử vậy với con mình, cười muốn điên."

Giản Ngôn Thu đúng là thích chơi, nhưng cố ý “dằn mặt” Cảnh Tranh Tranh cũng là thật. Sau khi chơi qua hai trò, cậu hoàn toàn bị mê hoặc bởi công viên thiếu nhi. Dù sao tuổi thơ của cậu cũng chỉ xoay quanh việc no cơm ấm áo, nào có cơ hội trải qua niềm vui như thế này! Một khi bước vào công viên, lý trí của cậu lập tức tan biến.

Cậu dần quên mất mình còn đang trông trẻ, cứ thế lao vào hết trò này đến trò khác như điên.

Mà Cảnh Tranh Tranh cũng không từ bỏ “nhiệm vụ” chăm sóc cha dượng của mình. Dù đôi chân ngắn ngủn chẳng thể theo kịp Giản Ngôn Thu, cậu bé vẫn thở hổn hển bò qua đám bóng trong khu trò chơi, không dám để Giản Ngôn Thu rời khỏi tầm mắt.

Thỉnh thoảng, cậu còn nghiêm giọng nói những câu đầy trách móc:

“Cha chạy chậm lại chút đi!”

“Cái chỗ kia… Không được đυ.ng vào!”

“Cha không được giành với mấy bạn nhỏ khác, phải xếp hàng đấy!”

“Đứng ở đây cơ mà!”

Giọng nói nhỏ nhẹ, mềm mại vang khắp góc công viên. Sự ngoan ngoãn của Cảnh Tranh Tranh nhanh chóng thu hút sự chú ý của các bậc phụ huynh xung quanh. Nhiều người thậm chí còn tiến lại gần hỏi xin kinh nghiệm dạy dỗ. Nhưng tiếc thay, không ai “tóm” được Giản Ngôn Thu, chỉ thấy Cảnh Tranh Tranh chống hông, nhíu mày, phồng má đáp: “Đây là lần đầu tiên cậu ấy đến công viên, con sợ cậu ấy ngã, hứ, phiền phức quá đi!”

"Giản Ngôn Thu: Không có kinh nghiệm dạy dỗ gì cả, kinh nghiệm chính là không dạy, haha."

"Rốt cuộc ai mới là nhóc ba tuổi đây? Giản Ngôn Thu, cậu còn chưa đến ba tuổi đúng không!"

"Cảnh Tranh Tranh đáng yêu quá đi, huhu, muốn mang bé về nhà nuôi quá."

"Mấy đứa trẻ có vẻ rất thích thử làm người lớn, làm phụ huynh sớm nhỉ."

"Haha, chắc là do Tranh Tranh của chúng ta gặp phải ông cha dượng ham chơi nên buộc phải trưởng thành thôi."

"Ai vào công viên thiếu nhi mà không muốn thoải mái chơi đùa chứ, tất cả đều là bé cưng cả!"

Độ hot của buổi livestream âm thầm tăng cao.

Đạo diễn ngồi trước màn hình, nhìn số liệu không ngừng tăng vọt, cười đến mức miệng không khép lại được. Show của họ đã vững vàng chiếm vị trí số một trên bảng xếp hạng của Việt Quất TV. Đặc biệt, phòng livestream của Giản Ngôn Thu đạt được những con số cực kỳ ấn tượng.

Tuy nhiên, nổi tiếng đi kèm không ít phiền toái. Gần đây, những anti-fan của Giản Ngôn Thu hoạt động rất tích cực, thậm chí cả phần bình luận cũng ngập tràn những lời lẽ khó nghe.

"Đưa trẻ con đi chơi kiểu này á? Giản Ngôn Thu đúng là tệ đến tận xương tủy."

"Không hiểu ai lại đi cổ xúy kiểu dạy dỗ này, không dạy con cũng tự hào à?"

"Thứ rác rưởi cũng có thể làm cha được sao? Có người vốn không xứng đáng làm phụ huynh, ví dụ như Giản Ngôn Thu."

Tuy nhiên, khán giả đều có mắt để nhìn. Họ chẳng bao giờ bị mấy bình luận của anti-fan làm lung lay. Những khán giả ban đầu chỉ vô tình xem nhưng dần trở nên yêu thích show, thậm chí còn phản bác lại những lời công kích này.

"Mấy người lại nhảy nhót cái gì thế, không thích xem thì tắt đi."

"Chẳng lẽ phụ huynh chỉ được phép theo một kiểu duy nhất? Chơi đùa với con cái không phải tốt hơn mấy người suốt ngày chỉ biết áp đặt quy tắc sao?"