Cao Thủ Kinh Dị Bệnh Kiều

Chương 6: Giả Thần - Linh Mục Tha Hóa

Nghe có chuyện chẳng lành Du Nguyệt không chút chậm trễ đổi hướng, tìm tới nơi phát ra tiếng hét kia, là từ khu phía Tây truyền đến.

"Ngài Daniel."

Giọng nữ mềm mại song lại nghe có chút không thực, là vị nữ tu đã theo chân cậu tới Thánh điện vào ngày hôm qua: "Sắp bắt đầu buổi cầu nguyện buổi sáng rồi, ngài sẽ bị trễ giờ đấy."

Du Nguyệt nhìn nữ tu, hôm nay không thấy mắt cô ta chảy máu nữa: "Hình như bên các ứng cử viên xảy ra chuyện."

Vị nữ tu này tất nhiên biết điều đó, cô ta nhoẻn miệng cười, dường như không kiểm soát được mà quá đà kéo sát đến tận mang tai: "Thưa ngài, chúng ta nên đi thôi ạ. Về phần các ứng cử viên...đấy là diễm phúc của đám trẻ."

"..." Ừ, nhìn cái kiểu cười kia là biết diễm phúc đến nhường nào rồi.

Không tiện dò hỏi thêm nếu không sẽ bị nghi ngờ mất, Du Nguyệt đành miễn cưỡng rời đi, cứ bí bí ẩn ẩn khó chịu thật sự, tò mò chết cậu rồi.

------------

Buổi lễ cầu nguyện sáng.

Nhóm ứng cử viên thiếu mất một người, Du Nguyệt lẳng lặng quan sát đám trẻ, cậu giả bộ nhắm mắt thành tâm cầu nguyện nhưng thực chất lại lén lút mở mắt ra. NPC lẫn trong nhóm ứng cử viên vẫn còn, vậy vị trí khuyết kia là của một người tham gia, out game sớm vậy sao? Cậu vẫn chưa nhúng tay vào mà. Coi bộ không cần đến Du Nguyệt đám người tham gia lần này vẫn tự tìm đến chỗ chết rất nhanh.

Sắc mặt ai nấy đều trầm trọng, chỉ ngủ một giấc dậy đã có người bỏ mạng. Đó là điều bình thường trong một phó bản cấp Trung, không chết ai mới bất thường ấy, nhưng bọn họ vẫn không thể nào coi đó là điều hiển nhiên được, cũng chẳng phải thương xót gì người đã chết họ chỉ sợ bản thân sẽ xui xẻo trở thành cái xác tiếp theo mà thôi.

Giữa đám người u ám thì tự nhiên sự thoải mái của Lục Viễn lại càng lạc quẻ. Bắt gặp ánh mắt Du Nguyệt anh mỉm cười vẫy nhẹ tay, dù sao anh đang tìm đường xuống hoàng tuyền, Thánh địa có quy tắc nào - Lục Viễn không vi phạm thì hẳn trời sập rồi, cơ mà vẫn chưa thấy con quỷ nào mò tới chỗ anh cả.

Ngay tức khắc Du Nguyệt nhắm mắt lại, không quen, chết mình đi đừng có lôi cậu theo.

Nghi lễ sáng sớm kết thúc, lúc này chỉ còn 10 linh mục ở lại Thánh điện...à thêm một ứng cử viên nữa, không phải người tham gia, là một nhóc NPC bản địa.

Linh mục trưởng bảo Du Nguyệt dắt tay đứa trẻ đi theo mình. Cô bé NPC ngoan ngoãn để cậu cầm tay, hai mắt nhắm tịt đúng nghĩa cười không thấy mặt trời. Nó háo hức kinh khủng, các vị linh mục dẫn nó đi liệu có phải nó đã được chọn không? Nó sẽ trở thành Thánh Nữ đời tiếp theo?

Nhóm người đi xuống một cầu thanh dài, đi tầm 15 phút mới xuống đến nơi...

!!!

Cảnh tượng trước mắt khiến Du Nguyệt rùng mình song không đến nỗi không chấp nhận được, bên trên đẹp đẽ quá khiến cậu suýt quên mấy đây là một phó bản gϊếŧ người, hiển nhiên sẽ có mặt tối của nó.

Nhưng cô bé NPC không được bình tĩnh như vậy, nó lập tức hét lên, bản năng thúc giục nó mau chạy. Phải chạy ngay lập tức nếu không sẽ chết!

Linh mục trưởng cười gọi: "Elina, mau lại đây nào."

Vẫn là giọng nói dịu dàng nhưng đầy uy quyền khiến người khác vô thức muốn phục tùng, cũng chính chủ nhân của giọng nói này đã làm lễ rữa tội cho nó.

Cô bé NPC muốn chạy nhưng chân nó cứ nhũn cả ra, con bé ngã khụy xuống sợ hãi bật khóc, ai đó làm ai đưa nó ra khỏi đây với: "Không..."

Du Nguyệt không nhịn nổi nơi này nữa, quá bẩn, trên nền đầy những vệt máu khô cùng những cái xác chưa phân hủy hoàn toàn bị nhồi nhét trong chum, đôi mắt trắng hếu đầy tơ máu mở trừng trừng hướng về phía tượng Nữ thần.

"Daniel, mang ứng cử viên lại đây để Nữ thần ban phước." Vừa mới âm thầm lùi được 2 bước thì cậu đã bị linh mục trưởng chỉ đích danh, bộ cậu có đắc tội với ông ta hả?

Nhưng ngay giây sau cậu liền biết lý do, bọn họ không biết từ lúc nào đã đứng quanh "đài ban phước", chỉ mình Du Nguyệt là đứng cạnh cô bé ứng cử viên lúc này, cả đám đều nhìn chằm chằm vào cậu bằng cặp mắt vô hồn trừ linh mục trưởng vẫn đang mỉm cười.

"..." Lần nữa cậu muốn chửi thề.

Bị nhìn như vậy Du Nguyệt bảo không thấy sợ thì là nói dối, quen với kinh dị thì quen chứ sợ thì vẫn sợ. Cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, cậu cúi xuống, vừa rồi cô bé ngã ra ngay bên chân cậu.

Đúng lúc này hệ thống lại thông báo tới, [Nhiệm vụ phụ: Tham gia nghi thức Huyết tế.] Lại là một nhiệm vụ bắt buộc. Du Nguyệt nghi ngờ mình đang bị bóc lột sức lao động, nhiệm vụ của cậu nhiều gấp đôi người tham gia bình thường rồi.

Bình ổn lại cảm xúc cậu không do dự nữa, dứt khoát bế cô bé NPC lên. Kì lạ ở chỗ cô nhóc không hề la hét hay giãy giụa như Du Nguyệt đã tưởng, rất im lặng, im lặng một cách không bình thường. Cậu nghi hoặc song cũng mặc kệ, Du Nguyệt tự biết bản thân kém thông minh nên sẽ không nghĩ nhiều làm gì cho mệt óc ra.

Cậu đặt cô bé lên "đài ban phước", lúc này cậu mới phát hiện ra ánh mắt của nó đã không còn sự sợ hãi thay vào đó là sự tôn sùng điên cuồng hướng về phía Nữ thần.

Đây là...tẩy não rồi?

Linh mục trưởng cậu theo con dao bạc đến, đặt trước mặt cô bé NPC: "Elina à, hãy thể hiện lòng thành của con với Nữ thần đi. Ta biết con là ứng cử viên sáng giá nhất mà."

"Thể hiện lòng thành...Nữ thần..."

-------------

Hoàn thành nhiệm vụ bắt buộc từ hệ thống Du Nguyệt trở về thư phòng liền tắm rửa thật lâu, cậu vẫn không tin tưởng đặc quyền của hệ thống lắm, tại hệ thống cứ trông lừa đảo kiểu gì ấy.

Tắm rửa xong xuôi Du Nguyệt ngồi trên giường êm kiểm tra tiến độ cũng như phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ của mình.

[•Tiến độ nhiệm vụ•

-Nhiệm vụ chính: Sống sót sau 7 ngày (Nhắc nhở hữu nghị, bạn vẫn sẽ bị gϊếŧ khi bị NPC trong phó bản phát hiện bạn là dị loại)

-Nhiệm vụ phụ: Chưa kích hoạt.

-Câu hỏi vượt ải (trả lời đúng có thể rời khỏi phó bản trước thời hạn, riêng bạn phải đợi đến khi những người tham gia khác rời đi hết): Ngài hiện thân khi bóng tối phủ xuống cứu rỗi nhân loại lạc lối, ngài là ai?

•Tiến độ nhiệm vụ•

-Nhiệm vụ chính: Gϊếŧ người chơi khác (0/???)

-Nhiệm vụ phụ:

+Ngăn linh hồn ô uế nhiễm bẩn hệ thống (đang tiến hành)

+Tẩy trần cho ứng cử viên (hoàn thành)

+Tham gia nghi thức Huyết tế (hoàn thành). ]

Hệ thống kiểm kê: [Tích phân hiện tại: 260]

"Hơi ít thì phải", bắt cậu làm rõ nhiều mà cho có tí.

Nó giả điếc, tung hoa: [Chúc mừng bạn hoàn thành tham gia nghi thức, nhận được chức nghiệp Linh mục tha hóa.]

Xong nhiệm vụ thông báo hệ thống lại lủi đi, cậu không đi gây phiền toái cho người chơi khác thì để nó làm vậy.

✢✢✢✢✢✢✢✢