Đối Tác Liên Hôn Của Tôi Mang Hai Bộ Mặt

Chương 30: Bị sắc mê hoặc

Điều đáng chú ý nhất là dòng chữ "Bên A" và "Bên B" trên đầu trang đã bị gạch bỏ.

Chung Ngộ Tiêu giải thích ngắn gọn:

“Chúng ta không phải kiểu quan hệ ai cần ai.”

Cũng hợp lý.

Hy Thời thu lại bản hợp đồng, mọi thứ diễn ra suôn sẻ đến mức khiến anh không thể tin nổi. Không lẽ nào! Phản ứng của Chung Ngộ Tiêu lại bình thản đến thế sao? Anh thử dò xét:

“Bây giờ, chẳng phải nên nói một câu hợp tác vui vẻ sao?”

Chung Ngộ Tiêu nhìn anh, nụ cười thoáng hiện trong ánh mắt:

“Có lẽ chúc mừng tân hôn sẽ hợp lý hơn.”

Động tác của Hy Thời khựng lại, tim anh bất giác lỡ một nhịp.

Đã quen với việc tán tỉnh người khác, nhưng lần này Hy đại thiếu gia lại bị chính vị hôn phu của mình làm cho ngẩn ngơ chỉ bằng một câu nói nhẹ nhàng.

Anh chợt ý thức rõ ràng: mình sắp kết hôn với người đàn ông này, họ sẽ sống cùng nhau cả đời.

Không đúng, là một năm thôi.

Một năm so với cả đời là khoảng thời gian ngắn ngủi, nhưng đối với Hy Thời – người có thể thay đổi hàng chục bạn tình chỉ trong một tháng – một năm lại dài đằng đẵng.

Hy Thời vốn chưa từng nghĩ đến việc xây dựng một mối quan hệ lâu dài. Việc đồng ý kết hôn chẳng qua chỉ là để đối phó với Hy Sùng Dương. Thế nhưng, ngay tại giây phút này, anh chợt nhận ra mình không còn quá bài xích cuộc hôn nhân này nữa.

Có lẽ là bị sắc đẹp làm mê hoặc.

Đại thiếu gia làm bộ thản nhiên nói:

“Được thôi, vậy chúc mừng tân hôn.”

Buổi gặp mặt kết thúc thuận lợi. Chung Tri Lễ vốn mong đợi một màn xung đột nảy lửa giữa hai người lại thất vọng khi thấy Chung Ngộ Tiêu và Hy Thời ăn ý đến mức kỳ lạ, thậm chí nhanh chóng đi đăng ký kết hôn.

Từ trong cục dân chính bước ra, Hy Thời quay sang nói với Chung Ngộ Tiêu:

“Cậu lên xe trước đi, chờ tôi chút, tôi đi mua vài thứ.”

Buổi sáng, Hy Thời đến Chung gia đón Chung Ngộ Tiêu, mang theo cả hành lý của anh. Sau khi đăng ký, hai người sẽ trực tiếp về căn nhà tân hôn mà Hy Sùng Dương đã chuẩn bị.

Cùng sống chung.

Một cách hợp pháp.

Trong khi Chung Ngộ Tiêu đang chụp ảnh giấy chứng nhận kết hôn để gửi cho mẹ, ánh mắt anh chợt liếc thấy một bó hoa rực rỡ sắc màu.

Hy Thời vừa từ bên đường quay lại, tay cầm theo một bó hoa.

Bó hoa không hề được bó cẩn thận như ở các tiệm hoa, các loại hoa trong bó rất đa dạng và lộn xộn: hướng dương, cúc dại, baby trắng, và vài bông hồng điểm xuyết.

“Có mục tiêu mới rồi sao?”

Từ lần tình cờ chạm mặt Miêu Nguyên đến nay đã hơn chục ngày, với phong cách của Hy Thời, chắc hẳn đã có một người tình mới.

Chung Ngộ Tiêu lại nhìn bó hoa lần nữa, bĩu môi.

Hy đại thiếu gia mắt nhìn người đã kém, đến chọn hoa cũng không ra gì.