Chủ Thần Hôm Nay Cũng Muốn Làm Cá Mặn

Chương 1: Tiểu thiếu gia Tô gia

Bạn học Tô Đăng.

Chúc mừng bạn đã vượt qua bài kiểm tra đầu vào và trở thành tân sinh viên của học viện. Vui lòng đến cổng trường vào lúc 8:00 sáng ngày 1 tháng 9 để điểm danh. Tại đó, bạn sẽ được phân lớp và chỉ định giáo viên hướng dẫn.

Học viện Thiên Khải chào đón bạn!

Phía dưới là chữ ký rồng bay phượng múa của hiệu trưởng.

Ngày 1 tháng 9... chỉ còn ba ngày nữa là nhập học.

Tô Đăng thở dài, buồn bực lấy tờ giấy thông báo mạ vàng che lên mũi, chỉ để lộ đôi mắt màu lam linh động.

Hàng mi dài tựa cánh quạ rủ xuống, ánh mắt uể oải nhìn phía ngoài cửa sổ xe, ngắm phong cảnh đang trôi qua, trong lòng cậu đầy bất mãn.

Người quản gia đang lái xe thỉnh thoảng quay lại nhìn Tô Đăng.

Thiếu niên ngồi ở ghế sau dù đang thả người uể oải nhưng vẫn toát lên dáng vẻ cao quý, từ cốt cách đã lộ ra sự giáo dưỡng rất tốt. Khuôn mặt thiếu niên tươi sáng thanh tú, làn da dưới ánh mặt trời trắng mịn đến mức gần như trong suốt. Dưới mái tóc đen mềm mại, đôi mắt thiếu niên lại ánh lên vẻ u buồn.

Tiểu thiếu gia thật đáng thương.

Quản gia ở trong lòng nhẹ nhàng lắc đầu.

Ai bảo con trai Tô gia lại có sự khác biệt về năng lực lớn đến vậy chứ?

Đại thiếu gia tài năng phi phàm, ở độ tuổi này đã được tuyển thẳng vào học viện, tốt nghiệp xong liền gia nhập Cục Xử Lý Dị Thường và hiện đang là trụ cột ở đó.

Nhị thiếu gia cũng từng thi đỗ với thành tích đứng đầu, giờ đây làm việc trong phòng nghiên cứu của Cục Xử Lý Dị Thường.

Thậm chí ngay cả đứa trẻ được nhận nuôi gần đây cũng bộc lộ thiên phú mạnh mẽ trong bài kiểm tra nhập học, được đặc cách vào trường.

Còn tiểu thiếu gia Tô Đăng... cũng nhờ có năng lực mà vào được trường.

Chỉ có điều, đó là năng lực tài chính của gia đình.

Tô gia luôn coi trọng thiên phú hơn là bản thân đứa trẻ, không thể chấp nhận kẻ vô dụng. Đối với cậu, bọn họ cũng chẳng đặt kỳ vọng gì, chỉ đơn giản đem cậu nhét vào trường chiếm chỉ tiêu, tránh làm mất mặt Tô gia.

Kể từ khi thời đại quái vật phục sinh bắt đầu, loài người bước vào kỷ nguyên mới, sống chung với quái vật, những người thức tỉnh dần trở thành tầng lớp nổi bật.

Cục Xử Lý Dị Thường đã thành lập Học viện Thiên Khải như một cơ sở đào tạo nhân tài dự bị.

Tô gia cùng với ba gia tộc Lăng, Thẩm, và Lục đã đóng góp rất nhiều vào sự thành lập Cục Xử Lý Dị Thường, giúp ổn định tình hình.

Con cháu các gia tộc khác đều là những người xuất sắc trong số các thức tỉnh giả, từ khi sinh ra đã được nuôi dạy để trở thành trụ cột trong cuộc chiến chống lại quái vật tương lai.

Ngoại trừ tiểu thiếu gia Tô gia.

Nếu sinh ra trong một gia đình bình thường thì không nói làm gì, đằng này lại thuộc gia tộc sáng lập nên Cục Xử Lý Dị Thường.

Không khỏi làm cho người ta có chút tiếc nuối.

Tô Đăng đang nghĩ xem có nên đốt tờ thông báo nhập học hay không.

Thế giới loài người đúng là phiền phức. Cậu đã là Chủ Thần của vô hạn lưu, vậy mà giờ lại phải đi học!

Lại còn là một ngôi trường chuyên học cách đối phó với quái vật.

Quái vật chẳng phải mắng vài câu là chúng tự xin tha sao? Cần gì phải đối phó chứ.

Khi còn làm Chủ Thần trong vô hạn lưu, Tô Đăng thường xuyên thấy những người chơi có thân phận là học sinh.

Bọn họ có người còn mặc đồng phục, mắt thâm quầng, tay cầm tài liệu ôn tập, trong phó bản bị quái vật ăn mất tài liệu còn có thể lộ ra nụ cười ngây ngô.

"Tuy đáng sợ thật, nhưng giờ có thể nói với thầy cô bài tập đã bị quái vật ăn mất rồi."

Tô Đăng nghĩ, mấy người các người cũng thật đáng sợ.

Ở vô hạn lưu, cậu đã phải làm việc vất vả bao năm với tư cách Chủ Thần, mỗi ngày đi kiểm tra phó bản này, đánh giá chỉ số hù dọa của nhân viên kia, thiết kế phó bản mới, định kỳ đi bắt quái vật mới về làm NPC.

Thật sự là mệt chết đi được.