"Tối hôm đó, Dư Thanh Tuyết vốn đang ngủ, nhưng lại nhận được một email nặc danh. Tôi tận mắt thấy mặt cô ấy tái mét ngay lập tức."
Cô ta vừa nói, vừa liếc nhìn Chu Man với ánh mắt đầy khinh bỉ.
Dường như không thể hiểu nổi, làm tiểu tam mà còn có thể hiên ngang như vậy.
"Trong email đều là ảnh thân mật của cô và Triệu Khải."
"Có ảnh hai người cởi đồ ôm nhau trên giường, không chỉ ở trên giường mà còn cả trong bếp, phòng tắm. Thậm chí có cả ảnh anh ta đưa cô đi khám thai."
Sau khi Dư Thanh Tuyết gả vào hào môn, Triệu Khải hầu như chẳng đoái hoài gì đến cô ta, ngày ngày ăn chơi trác táng bên ngoài, chẳng mấy khi về nhà.
Cô ta cô đơn trong căn phòng lạnh lẽo suốt từng ấy thời gian, lại đột ngột nhận được những bức ảnh như vậy, làm sao mà không phát điên cho được?
Tống Đình Đình nhìn Chu Man, nhấn mạnh từng chữ một, "Dư Thanh Tuyết lo rằng sau khi cô sinh con, Triệu Khải sẽ đuổi cô ta ra khỏi nhà. Vì vậy, cô ta bảo tôi ra tay với cô trên đường đi khám thai."
Hoắc Ngưng khẽ nhíu mày.
Cô bổ sung, "Hôm đó chính chồng của Chu Man lái xe, giữa đường, phanh xe bị hỏng, đâm thẳng vào một chiếc xe tải lớn đang chạy ngược chiều. Chu Man một xác hai mạng."
"Còn chồng cô ấy đến giờ vẫn nằm trong bệnh viện, hôn mê bất tỉnh."
[Thảm quá. Vốn dĩ là một gia đình hạnh phúc, vậy mà tan nát chỉ trong chốc lát.]
[Thảm cái gì mà thảm? Làm tiểu tam thì đáng đời! Người vợ cả mới thực sự đáng thương chứ!]
[Bà vợ này đúng là tấm gương sáng cho chị em noi theo. Lần sau nếu chồng tôi dám nɠɵạı ŧìиɧ, tôi cũng sẽ làm thế này!]
[Nhận kết cục một xác hai mạng, gia đình tan nát, số phận của Chu Man hôm nay chính là ngày mai của bọn tiểu tam khác!]
[Streamer còn đưa tiểu tam đi hỏi tội. Định mệnh, đừng nói cô ta cũng là tiểu tam đấy nhé? Thật mất cảm tình, hủy theo dõi ngay!]
Hoắc Ngưng tiện tay lướt qua bình luận và tình cờ thấy câu này.
Cô đảo mắt, "Mấy người bò dưới gầm giường nhà người ta nhìn thấy à? Mà sao chắc nịch rằng cô ấy là tiểu tam?"
"Những bức ảnh mà Dư Thanh Tuyết nhìn thấy đều là đồng nghiệp nam cùng bộ phận của Chu Man gửi. Hắn ta ghen tị với thành tích và năng lực của cô ấy nên muốn mượn tay Dư Thanh Tuyết để đuổi cô ấy đi."
Ai mà ngờ được, Dư Thanh Tuyết lại độc ác đến thế.
Chỉ vì một lý do như vậy mà cướp đi mạng sống của một cô gái trẻ.
Hủy hoại cả một gia đình vốn dĩ đang hạnh phúc.
Nói đến đây, khóe môi Hoắc Ngưng cong lên một nụ cười châm biếm.
"Đồng nghiệp nam đó tên là Ngô Hâm. Vì chột dạ sợ bị báo ứng, sau khi Chu Man qua đời, hắn ta còn đặc biệt nhờ người làm một buổi lễ pháp sự, giam giữ linh hồn của cô ấy trên con đường rợp bóng cây nơi cô ấy gặp nạn."
[Đù! Đúng là đồ cặn bã! Đi chết đi!]
[Cũng không phải do các cô tự chuốc lấy à, ai bảo không chịu yên ổn ở nhà chăm chồng dạy con, còn ra ngoài tranh giành với đàn ông. Đây chính là phúc báo của đám "nữ thần công sở" các cô đấy.]
[Tôi đã chụp màn hình gửi cho người theo dõi cậu rồi. Người thường xuyên tương tác trong phần bình luận của cậu là bạn gái cậu đúng không? Tin nhắn của tôi, cô ấy đã đọc rồi nhé!]
[Tôi chính là người thường xuyên tương tác với anh đây. Chính xác hơn, bây giờ tôi là bạn gái cũ của anh.]
[Chết tiệt! Mấy người các cô không để tôi sống yên ổn đúng không? Em yêu, anh sai rồi, nghe anh giải thích, đừng chặn anh mà!]
[Thật may mắn khi được chứng kiến màn "ngôn tình ngược" ngay trong livestream. Cảm giác bây giờ thật sảng khoái, cảm ơn nhé!]
[Đừng lạc đề nữa, streamer, tôi muốn biết hai kẻ cặn bã Dư Thanh Tuyết và Ngô Hâm có bị báo ứng gì chưa!]
Hoắc Ngưng lắc đầu.
"Ngô Hâm, kẻ bịa đặt dựng chuyện, không những được thăng chức tăng lương, mà bố mẹ hắn còn giới thiệu cho một cô bạn gái có điều kiện rất tốt. Sau đó, hai người họ nhanh chóng đính hôn, kết hôn và sinh ra một cậu con trai."
"Còn về Dư Thanh Tuyết, gần đây cô ta đang dùng các bài thuốc dân gian."
"Nếu không có gì bất ngờ, trước Tết, cô ta sẽ mang thai, từ đó khiến nhà chồng thay đổi cách nhìn về cô ta."
[Định mệnh! Thế còn công lý nào nữa?]
Thực tế chính là như vậy, kẻ gây tội ác nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, hưởng vinh hoa phú quý, người bị hại thì chết cũng không được yên ổn, cho dù còn sống cũng sống trong đau khổ.
Đôi mắt đen láy của Chu Mạn dần trở nên đỏ ngầu.
Tiếng gió thê lương văng vẳng bên tai, cổ họng cô phát ra tiếng kêu bi thảm khàn khàn khó nghe, oán khí như muốn xông thẳng lên trời.
Hoắc Ngưng khẽ nheo mắt.
Chu Mạn đã tăng bậc rồi.
Cô từ một oan hồn bình thường biến thành lệ quỷ.
Kéo theo quỷ nhỏ mà cô đang ôm cũng tăng vọt thực lực.
Chu Mạn vốn tưởng rằng, cái chết của mình chỉ là một tai nạn.
Đối với điều này, cho dù cô có oán khí thì phần lớn cũng là oán bản thân mình xui xẻo.
Nhưng bây giờ cô biết được cái chết của mình lại nực cười đến thế.
Làm sao cô có thể nuốt trôi cục tức này!
Linh thể của Chu Mạn lay động.
Cô không cam lòng!
Mắt cô đen kịt, oán khí trên người dày đặc, "Tôi muốn gϊếŧ bọn họ!"
Hoắc Ngưng nhìn thấy vẻ mặt của cô, khẽ thở dài.
"Đi đi, chấp niệm của cô quá nặng. Nếu cơn giận này không được hóa giải, mối hận này sẽ theo cô suốt mấy kiếp."
[Hả? Ý streamer là ủng hộ ma quỷ gϊếŧ người à? Tôi báo cảnh sát rồi!]
[Lầu trên, cứ báo đi, sau khi báo định nói gì với cảnh sát đây?]
[Định báo à? Ma quỷ có thể di chuyển tức thời đấy, cẩn thận chút nhé!]