Xuyên Thành Trùng Đực, Dùng Mỹ Thực Chinh Phục Toàn Bộ Trùng Tộc

Chương 24

Ở Lam Tinh, nấm có thể nói là một trong những món ăn nổi tiếng của Trung Hoa, vì vậy giá nấm dại rất cao. Mỗi khi vào mùa thu hoạch nấm, người lên núi hái nấm còn đông hơn nấm mọc trên núi, bận rộn cả ngày cũng chỉ hái được nửa giỏ là chuyện bình thường.

Hiện giờ, nhìn cả núi đồi phủ kín những cây nấm mọc hoang dại, An Thụy suýt bật khóc vì hạnh phúc.

Đây toàn là tài sản!

Ở phía bên kia, tuy Nora không hiểu vì sao hùng chủ lại đi nhặt những loại thực vật chẳng có gì đặc biệt này, nhưng với nguyên tắc "hùng chủ làm gì cũng đúng", cậu vẫn theo sát An Thụy, tận tâm nhặt nấm.

Mãi đến khi mặt trời xế bóng, An Thụy lau mồ hôi trên trán, nhìn hai giỏ nấm dại đầy ắp, anh vỗ vai Nora.

"Đủ rồi, chúng ta về thôi."

Trở lại khu nghỉ ngơi, trên bãi cỏ đã có không ít trùng dựng lều và bày sẵn vỉ nướng.

Vừa bước vào khu nghỉ ngơi, ánh mắt của rất nhiều trùng cái và á trùng cái đã đổ dồn về phía An Thụy. Một số còn tỏ ra sốt sắng, như muốn đến xin cách liên lạc với anh.

Bị nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm như vậy, An Thụy cảm thấy da đầu tê rần.

Sai lầm rồi.

Sớm biết vậy, anh đã đội tóc giả và đeo kính áp tròng.

Ngay khi anh định đội kính râm và mũ, những ánh mắt nóng bỏng kia bỗng biến mất, bầu không khí trở lại bình thường như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

An Thụy tò mò nhướn mày, rồi nhận ra ánh mắt sắc lạnh của Nora đang quét qua từng trùng cái dám nhìn anh.

Không hiểu sao, trong đầu anh bất ngờ hiện lên hình ảnh chú chó chăn cừu Đức của nhà mình sủa ầm ĩ với người lạ.

Trời ạ!

An Thụy xua đi những ý nghĩ kỳ quặc trong đầu, mỉm cười cảm kích với Nora.

"Cảm ơn cậu."

Nora chỉ thấy bối rối.

Chẳng lẽ hùng chủ thật sự không nhận ra cậu đang tuyên bố chủ quyền sao?

Để tránh bị Hiệp Hội Bảo Vệ Trùng Đực để ý, An Thụy rất cẩn thận, không tự tay làm mà chỉ hướng dẫn Nora xử lý thịt cừu.

Phải công nhận rằng kỹ năng nướng thịt của trùng tộc khá ổn, ít nhất họ không loạn cho thêm gia vị như đóng hộp. An Thụy hướng dẫn Nora dùng hành tây, muối, tiêu và gừng để ướp thịt đều khắp, chờ hơn một giờ rồi mới đặt lên vỉ nướng.

Nora hiện tại đã hoàn toàn tin tưởng vào tài nghệ nấu nướng của hùng chủ, gAn Thụy nói gì nghe nấy.

Trong khi chờ thịt nướng chín, An Thụy tranh thủ phân loại số nấm hái được. Phần lớn là các loại nấm thông, ngoài ra còn có một ít nấm chân chim và nấm bụng dê.

Anh vui mừng khôn xiết, cẩn thận chia các loại nấm vào từng túi riêng.

Do con cừu không lớn, chưa đến một giờ, mùi thơm từ vỉ nướng đã lan tỏa.

An Thụy dùng dao cắt một miếng thịt, đưa đến trước miệng Nora: "Nếm thử đi, cẩn thận nóng."

"Cảm ơn hùng chủ."

Miếng thịt cừu đã được ướp trước, bên ngoài giòn rụm, bên trong mềm mại, vị mặn vừa phải, không cần chấm thêm muối.

Nora ăn xong chỉ trong vài ba miếng, rồi lại ghé sát bên An Thụy, chờ được đút thêm.

Dù biết hành động này không đúng, nhưng khi thấy ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tị của những trùng cái xung quanh, cậu không kiềm chế được mà muốn "làm nũng" một lần.

Dù biết sự "cưng chiều" này chỉ là giả.

Nhìn vẻ mặt mong chờ của Nora, An Thụy khẽ mỉm cười, lại cắt thêm một miếng thịt cừu đút cho cậu.

"Ngon không?"

Nora gật đầu mạnh: "Ngon lắm, hùng chủ thật tuyệt vời."

An Thụy ăn trong khoảng nửa giờ thì đặt dao nĩa xuống.

"Hùng chủ, ngài không ăn nữa à?"

An Thụy lắc đầu.

Thịt nướng vốn dễ ngán, anh ăn hết nửa chiếc đùi cừu, rồi đi lấy thêm rau và bánh mì miễn phí, thế là no.

Ngay sau đó, anh thấy Nora tăng tốc ăn thịt.

Chưa đầy hai mươi phút, con cừu nướng đã bị Nora ăn sạch.

An Thụy trố mắt nhìn.

Dù con cừu này không lớn, nhưng ít nhất cũng phải bốn, năm mươi cân.

Trừ phần anh ăn và xương, Nora cũng phải ăn hết mười mấy cân thịt.

An Thụy nhớ lại hồi ở Lam Tinh, anh từng nghe nhân viên sở thú nói rằng một con hổ trưởng thành mỗi ngày chỉ ăn từ mười lăm đến hai mươi cân thịt.

Vậy một trùng cái tương đương một con hổ Đông Bắc trưởng thành?

Sức ăn của trùng cái đúng là đáng sợ.

"Hùng chủ?"

An Thụy nhìn Nora, cảm giác khó tả: "Cậu ăn khỏe vậy à?"

Mặt Nora lập tức biến sắc.

Trùng cái vốn có sức ăn gấp nhiều lần trùng đực, cậu còn là quân thư, tiêu hao nhiều năng lượng nên ăn càng khỏe hơn.

Trước đây, sợ hùng chủ chê mình ăn nhiều, cậu thường lén uống dịch dinh dưỡng vào buổi tối.