Xuyên Thành Trùng Đực, Dùng Mỹ Thực Chinh Phục Toàn Bộ Trùng Tộc

Chương 20

Các quân thư mặt mày ủ rũ, nhưng không ai dám nói gì, chỉ có thể đội nắng ra sân chạy vòng.

Sau khi đuổi hết những kẻ chướng mắt, Nora mới bước đến trước mặt An Thụy, cúi chào: “Chào hùng chủ.”

An Thụy nhẹ nhàng vươn tay chỉnh lại quân phục cho Nora: “Sao mà dữ vậy.”

Nora lập tức hiện lên vẻ luống cuống: “Không… không có dữ, Nora sẽ không bao giờ dữ với ngài.”

An Thụy mỉm cười nhẹ, giơ hộp cơm trong tay lên: “Tôi nghe lính gác nói cậu họp cả buổi sáng chưa ăn gì, nên mang cơm đến cho cậu đây.”

Ánh mắt Nora lóe lên niềm vui bất ngờ: “Cảm ơn hùng chủ.”

Cùng lúc đó, não của Hạ Tá đứng phía sau Nora như ngừng hoạt động.

Thần trùng chứng giám, hùng chủ mà cũng mang cơm cho trùng cái ư.

"Thật là… quá bất ngờ!"

Nora nhận lấy hộp cơm từ tay An Thụy, giới thiệu: "Hùng chủ, để tôi giới thiệu, đây là đồng nghiệp của tôi, Hạ Tá.”

Lễ nghi xã giao ở Trùng Tinh và Lam Tinh gAn Thụy giống nhau, An Thụy liền chủ động đưa tay ra: “Tôi là An Thụy, rất vui được gặp câu.”

“Chào ngài, An Thụy các hạ.” Trùng cái tóc đỏ lúng túng đưa tay ra, cẩn thận bắt tay với An Thụy.

Không trách được trước đây mỗi khi nhắc đến hùng chủ, Nora lại có biểu cảm như thế.

Nam nhân trước mắt này đúng là dịu dàng đến mức quá đáng.

An Thụy nhìn Nora, rồi lại nhìn người bạn bên cạnh, rất tinh ý lên tiếng: “Cậu mau ăn cơm đi, tôi về nhà trước đây.”

Nora vội nói: “Tôi lái phi thuyền đưa ngài về.”

“Không cần đâu, phi thuyền dùng chung không người lái rất tiện lợi.”

Nora thấp giọng đáp, trong ánh mắt hiện lên chút hụt hẫng.

“Vâng, hùng chủ. Ngài đi đường cẩn thận.”

Nora mở hộp cơm ra, làn hơi nóng bốc lên, hương thơm của đồ ăn nhanh chóng tràn ngập khắp văn phòng.

Thịt bò tiêu đen, bắp cải xào, cùng một bát cơm chiên trứng đầy đặn, bữa trưa phong phú khiến Nora cuối cùng cũng cảm nhận được cơn đói.

Hạ Tá nhìn những món ăn không quá cầu kỳ nhưng tỏa ra hương thơm đặc biệt, không nhịn được nuốt nước bọt.

Nora lặng lẽ lấy từ ngăn kéo một bộ bát đũa, chia một ít đồ ăn cho Hạ Tá.

“Cảm ơn.”

Hạ Tá ngồi xuống bên cạnh, cúi đầu thử một miếng, mắt lập tức sáng lên.

"Đây là món ngon tuyệt đỉnh gì vậy!"

Cậu ấy đột nhiên cảm thấy mấy chục năm qua mình sống thật uổng phí.

“Ngon quá, ai làm vậy?”

Nora nhẹ nhàng ho một tiếng: “Có lẽ là trùng bảo mẫu.”

“Cậu may mắn thật đấy.” Hạ Tá cảm thán, đột nhiên nheo mắt lại: “Giỏi nha, mới mấy ngày mà hùng chủ nhà cậu đã mang cơm đến cho cậu rồi.”

“Cậu hiểu lầm rồi, hùng chủ chỉ tốt với mọi trùng cái thôi. Như vừa nãy, ngài ấy có thể nói cười với lính gác, cũng có thể bắt tay với cậu.” Nora cười khổ: “Ba ngày rồi, hùng chủ vẫn chưa chạm vào tôi.”

Hạ Tá sững người: “Không thể nào, lần trước tôi gửi cậu video kia, cậu xem chưa?”

“Chưa kịp xem.”

Hạ Tá trừng mắt giận dữ nhìn Nora, cúi đầu ăn vội vài miếng cơm chiên, chợt lóe lên một ý tưởng.

“Hay cậu mời hùng chủ nhà cậu đến công viên rừng nguyên sinh đi, ở đó có thể cưỡi ngựa, săn bắn, cắm trại. Rất nhiều quân thư hẹn hò với hùng chủ ở đó.”

Hình ảnh một quân thư dáng người mạnh mẽ, mặc trang phục cưỡi ngựa, nhanh nhẹn nhảy lên lưng ngựa, giương cung bắn tên, bắn trúng họng con mồi hiện lên trong đầu anh ta.

Đến tối, bên trong lều ở rìa rừng, những trùng cái ban ngày chạy tung hoành trên thảo nguyên ngoan ngoãn nằm phục dưới thân hùng chủ, khiến ngay cả những nam nhân thích các trùng cái mảnh mai cũng không khỏi động lòng.

Nếu hùng chủ thích cưỡi ngựa, họ còn có thể dạy ngài cưỡi ngựa, hai người cùng cưỡi một con… chuyện sau đó chẳng phải sẽ tự nhiên mà đến sao?

Gương mặt Hạ Tá hiện lên nụ cười mờ ám, cậu ấy vội vàng ăn hết phần cơm rồi kéo Nora đi mua vé gói cuối tuần cho công viên rừng nguyên sinh.

Tối hôm đó, trong phòng ngủ phụ.

Nora ngồi trước bàn, ánh trăng xuyên qua cửa sổ chiếu vào, phủ lên gương mặt sắc nét của trùng cái.

Khiến đường nét sắc bén của cậu cũng trở nên mềm mại hơn vài phần.

Nora đưa tay lên, nhẹ nhàng cầm lấy mô hình cơ giáp trên bàn.

“Tiểu Bạch, hình như tôi thật sự thích hùng chủ rồi.”

“Tôi thật sự thích, rất thích ngài ấy.”

“Cậu nói xem, ý tưởng của Hạ Tá có hiệu quả không? Tôi nên làm gì để hùng chủ cũng thích tôi đây.”

Không cần thích nhiều, chỉ một chút thôi cũng đủ.

“Công viên rừng nguyên sinh?”

Lúc ấy, An Thụy đang tải lên video hướng dẫn làm cơm chiên trứng vừa biên tập xong, thì Nora bất ngờ đi tới, mời anh cuối tuần cùng đến công viên rừng nguyên sinh.