Xuyên Thành Trùng Đực, Dùng Mỹ Thực Chinh Phục Toàn Bộ Trùng Tộc

Chương 19

Phải chăng điều đó chứng tỏ cuộc trò chuyện sáng nay của anh đã có hiệu quả?

Trong đôi mắt xanh biếc ánh lên chút vui vẻ.

Không tệ, đúng là có thể dạy dỗ được.

Anh đặt trí não xuống, chợt nhớ đến đoạn phàn nàn của AAA Tiểu Quân Thư Thuần Khiết về dung dịch dinh dưỡng quân bộ khó uống.

Hay là anh làm một hộp cơm tình bạn đặc biệt, mang đến cho Nora?

Thực tế, Nora không phải vô cớ thử thách An Thụy.

Sáng nay vừa đến quân bộ, Nora đã nhận được tin tình báo khẩn cấp: Thằn Lằn tộc ở hành tinh láng giềng lại bắt đầu manh động, đã cử liên tiếp hai đội quân trăm người quấy nhiễu biên giới.

Ngay sau đó, tất cả tướng lĩnh từ cấp Thiếu tướng trở lên đều bị triệu tập họp khẩn. Cuộc họp xoay quanh vấn đề ai sẽ dẫn đội chi viện biên giới.

Ban đầu, đây không phải chuyện lớn, nhưng Thiếu tướng Alex của quân đoàn 2 và Thiếu tướng Anthony của quân đoàn 3 tranh cãi không ngừng, ai cũng muốn dẫn đội. Từ cuộc tranh công giữa hai tướng, tình hình dần biến thành mâu thuẫn giữa hai quân đoàn. Cuộc họp kéo dài từ 8 giờ 30 đến 11 giờ vẫn chưa có kết quả.

Bất đắc dĩ, Nora phải nhắn tin cho An Thụy, báo rằng trưa nay không thể về nhà.

Mãi đến gần 1 giờ, Chỉ huy trưởng mới quyết định để Alex và Anthony cùng dẫn đội, cuối cùng xoa dịu được mâu thuẫn giữa hai quân đoàn.

“Thật không hiểu nổi, đi biên giới có phải việc béo bở gì đâu mà tranh giành dữ vậy.”

Họp xong, Hạ Tá ỉu xìu dựa lên người Nora, lầm bầm phàn nàn.

Nora gỡ cậu bạn cao hơn mình nửa cái đầu ra: “Alex gần 40 tuổi rồi mà vẫn chưa ghép đôi được với trùng đực nào. Có lẽ ông ấy muốn tích lũy thêm quân công để được ghép đôi. Còn Anthony, nghe nói… hùng chủ của ông ấy không tốt với ông ấy lắm.”

Giọng Nora chậm rãi, trầm buồn hơn vài phần.

“Vậy thì cũng hơi đáng thương thật.” Hạ Tá thở dài một tiếng, rất nhanh lại phấn chấn: “Sắp 1 giờ 30 rồi, không biết căn-tin còn cơm không.”

Nora thản nhiên nói: “Ít nhất dung dịch dinh dưỡng chắc chắn là vẫn còn.”

Hạ Tá rên lên: “Dung dịch dinh dưỡng chỉ no bụng thôi, không no lòng.”

Nora liếc cậu ấy một cái, chẳng buồn để ý đến tiếng than vãn của Hạ Tá, chỉ bước đi tiếp.

“Nora, cậu không có trái tim!”

Hạ Tá khịt mũi, đuổi theo. Cậu ấy vừa định lên tiếng chỉ trích sự lạnh lùng của bạn mình thì bị một quân thư mặc đồng phục lính gác chặn lại.

Người lính gác nghiêm chỉnh chào Nora: “Thiếu tướng Nora, ngoài cổng quân đội có một trùng đực nói là hùng chủ của ngài, muốn vào tìm ngài.”

Sắc mặt Nora thay đổi, bước nhanh ra cổng.

Hạ Tá cũng biến sắc, theo sát phía sau. Vừa rồi còn huyên thuyên không ngừng, giờ miệng cậu ấy như pháo tịt ngòi, im phăng phắc.

Ai cũng biết, trùng đực ghét quân thư nhất, thậm chí còn ghét lây quân bộ.

Cậu ấy không dám tưởng tượng bạn mình đã phạm phải sai lầm lớn đến mức nào để một trùng đực đích thân đến quân bộ gây chuyện.

Cậu ấy càng không dám nghĩ nếu vị trùng đực đó làm ầm lên trước cổng, Nora sẽ phải giữ thể diện trước cấp dưới thế nào.

Trong lúc Hạ Tá còn đang miên man suy nghĩ, Nora đã đến cổng. Từ xa, cậu đã thấy hùng chủ nhà mình đứng ở đó, xung quanh là một nhóm quân thư.

Những quân thư cao trung bình 1m90, bình thường ở thao trường nói năng thô lỗ, giờ lại cẩn thận vây quanh hùng chủ của cậu, trên mặt là nụ cười dịu dàng đến nịnh nọt.

Hùng chủ nhà cậu dường như không hề khó chịu với việc bị quân thư vây quanh, ngược lại còn rất kiên nhẫn trò chuyện với họ.

Nora mím môi, bước nhanh tới, giọng trầm xuống: “Giờ nghỉ trưa, không phải lúc tụ tập gây ồn ào ở đây.”Các quân thư vừa thấy cấp trên xuất hiện liền lập tức im lặng, đứng nghiêm chào, thân hình thẳng tắp, chỉ là ánh mắt họ vẫn không ngừng lén nhìn vị thiếu tướng Nora của mình.

Trùng thần chứng giám, tại sao một sát thần lạnh lùng như thiếu tướng Nora lại có thể có được một vị hùng chủ dịu dàng như vậy chứ.

Thật không công bằng chút nào!

Hu hu hu hu, bọn họ cũng muốn có một trùng đực mang cơm trưa đến, lại còn nói năng lịch sự như vậy nữa.

Nora giả vờ như không nhìn thấy vẻ mặt ghen tị của từng người đang đứng đó, đôi mắt màu xanh lam lạnh lùng lướt qua các quân thư tự ý rời khỏi vị trí trực.

“Đã không muốn nghỉ ngơi thì ra sân chạy 20 vòng, sau đó làm thêm 1.000 cái chống đẩy.”