"Trùng đực đều thích trùng cái dịu dàng, ngoan ngoãn. Cậu nhất định đừng mang dáng vẻ của mình ở quân bộ về nhà."
Nora gật đầu: "Tôi biết, sách “Thư huấn” có viết, trùng cái không được cãi lại trùng đực."
Hạ Tá: …
“Cậu tối qua không phải thực sự phục vụ hùng chủ theo đúng nội dung trong “Thư huấn” đấy chứ?”
“Có gì không đúng sao?”
Hạ Tá vò đầu bứt tai: “Quá lỗi thời rồi. Dĩ nhiên tôi không nói “Thư huấn” sai, nhưng ít nhất cậu cũng nên có chút đổi mới chứ?”
Cậu ấy mở trí não, lướt một lúc rồi gửi vài liên kết cho Nora: “Cứ làm theo những gì các blogger trùng cái trên đây dạy, đảm bảo hùng chủ nhà cậu sẽ mê tít không tìm được lối về.”
Nhìn tiêu đề video “108 cách mê hoặc trùng đực”, khuôn mặt Nora thoáng hiện nét bối rối.
Cậu khẽ ho một tiếng.
“Tôi… tôi về văn phòng trước đây.”
An Thụy ngủ một giấc đến tận ba giờ chiều. Anh ngồi dậy từ sofa, việc đầu tiên là mở trí não.
Đã gần ba tiếng trôi qua, không biết dữ liệu video của mình thế nào rồi.
Do tài khoản này mới lập, An Thụy không đặt kỳ vọng quá cao. Chỉ cần lượt thích vượt 100, lượt xem vượt 10.000 là được.
Anh tràn đầy kỳ vọng mở nền tảng Insect Entertainment, nhấp vào tác phẩm của mình, rồi thấy con số “0” lấp lánh bên cạnh lượt xem.
An Thụy không cam lòng, đóng video, làm mới trang, rồi mở lại lần nữa.
Vẫn là con số “0” sáng loáng.
An Thụy: ???
Dù là tài khoản mới, chẳng lẽ video đăng ba tiếng rồi mà lượt xem vẫn bằng không?
Anh kéo xuống, thấy ngay một dòng nhắc nhở từ hệ thống trong phần bình luận.
— Kính gửi nhà sáng tạo nội dung, rất tiếc phải thông báo rằng video của bạn bị nghi ngờ vi phạm quy định. Vui lòng chỉnh sửa và tải lại. Lý do cụ thể, vui lòng nhấp [vào đây] để xem.
An Thụy: …
Đây là cái kiểu câu chuyện “tiên đế khởi nghiệp giữa chừng mà bị phong bế” quái quỷ gì thế này?
Không phải chứ, chỉ là video làm cơm chiên trứng thôi, làm sao mà vi phạm được.
Không cam lòng, anh nhấp vào phần vi phạm, sau đó hiện ra một trang thông báo.
— Lý do vi phạm: Giả mạo trùng đực để câu view. Cụ thể, xin tham khảo Điều 48 khoản 7-9 trong Luật Bảo vệ trùng đực.
An Thụy: …
Có khi nào, tôi thực sự là trùng đực không?
An Thụy nhấn vào mục khiếu nại, nhìn dòng chữ “Dự kiến xử lý trong 3-7 ngày làm việc”, bực mình gãi đầu.
Nếu sau này mỗi lần đăng video đều bị khóa thì phải làm sao?
Anh thở dài một hơi, nhưng cũng chẳng nghĩ ra cách nào khác. Nhìn đồng hồ, đã gần bốn giờ rồi.
Nora chắc sắp tan làm, thời gian bảo vệ dạ dày của anh không còn nhiều nữa.
An Thụy nhanh chóng mở siêu thị trực tuyến, đặt vài loại rau và một miếng thịt chân trước nhỏ.
Do gia vị có hạn, anh nghĩ một hồi, quyết định làm món trứng xào cà chua và canh bí thịt viên.
Đang trộn nhân thịt viên, cửa bật mở, Nora trong bộ quân phục bước vào.
An Thụy nhìn đồng hồ chưa đến năm giờ, trong đầu hiện lên vài dấu chấm hỏi.
Quân bộ tan làm sớm vậy à?
Anh vừa trộn nhân vừa bước ra đón: “Về rồi à?”
Nora vừa bước vào, nhìn bát trong tay An Thụy, lại nhìn chiếc tạp dề anh đang mặc, cả người như bị hóa đá.
Dù là phim thần tượng sến sẩm nhất trên Trùng Tinh cũng không diễn nổi cảnh trùng đực vào bếp.
Cùng lắm chỉ là trùng cái làm xong bữa ăn, mời hùng chủ đến thưởng thức, rồi trùng đực nói một câu “Vất vả rồi”.
Cậu xin nghỉ một tiếng ở quân bộ, lo không kịp làm cơm cho hùng chủ, ai ngờ hùng chủ đã tự nấu ăn mất rồi.
Nghĩ đến bữa cơm chiên trứng buổi trưa, rất có thể đúng là hùng chủ tự làm.
Nhìn Nora đứng đờ ra, An Thụy tưởng cậu lại mải nhìn nhan sắc của mình, buồn cười bước tới, giơ cái bát trong tay lên.
“Cái này nhìn không đẹp mắt, nhưng mùi vị cũng được đấy. Cho nó một cơ hội nhé?”
Nora như bừng tỉnh, định giật lấy bát trong tay An Thụy nhưng không dám: “Hùng chủ, xin hãy để tôi làm.”
Một trùng cái lại để trùng đực vào bếp, đúng là thất trách.
Nếu không phải hùng chủ cấm quỳ, chắc giờ Nora đã quỳ xuống cầu xin tha thứ.
An Thụy nhướng mày: “Canh bí thịt viên, cậu biết làm không?”
Bộ não Nora hoạt động hết công suất vài giây, cuối cùng cúi đầu: “Xin lỗi hùng chủ, tôi… tôi không biết.”
An Thụy khẽ nhếch môi: “Vậy để tôi làm.”
Thấy An Thụy quay vào bếp, Nora không dám ngăn cản, chỉ biết lẽo đẽo theo sau như một chú gà con.
— Nếu gà con mà cao 1m85.
An Thụy nghĩ thầm.
Anh vừa trộn xong nhân thịt, định cầm dao cắt bí thì nghe tiếng hô khẽ sau lưng. Lúc ngoảnh lại, Nora đã quỳ xuống.