Hiền Thê Của Sài Lang

Chương 2

Không bao lâu sau, ở ngoài viện vang lên thanh âm của La Xảo Vân, thê tử Tôn Quý Phong ở cách vách:“Vương Hồng Anh có ở nhà không?”

Vương Hồng Anh đang dọn dẹp ở trong nhà chính trả lời: “Có ở nhà, viện không khóa, ngươi cứ tiến vào đi.” Giọng nói vừa dứt, La Xảo Vân đã đi đến, ngồi xuống chiếc ghế dài ở nhà chính, hai nhà bọn họ làm hàng xóm đã vài thập niên, ở chung không tồi, La Xảo Vân cùng Vương Hồng Anh đều là người có tính tình sảng khoái, nên thường lui tới.

La Xảo Vân nhìn sân nhà vắng vẻ của lão tỷ muội: “Nhà ngươi nên thêm người, Mộc Thanh già đầu rồi cũng nên có một người làm ấm ổ chăn, còn có việc này ta muốn nói với ngươi, gần đây Mộc Thanh của nhà ngươi không thành thật, ta nghe nói hắn cùng Hứa Đại Hà kia thường xuyên đi thôn kế bên vào chơi ở sòng bạc, ngươi phải dạy lại hắn, đừng để hắn học hư.”

Đang bận làm việc, Vương Hồng Anh nghe vậy liền ngồi dậy, liên tục xua tay: “Không thể nào không thể nào, Mộc Thanh nhà ta sao có thể đi sòng bạc, người khua môi múa mép kia nhất định là nhìn lầm rồi, Mộc Thanh nhà ta là một đứa bé nghe lời và hiếu thuận, cho dù có không tốt cũng là do bị Hứa Đại Hà làm hư.”

La Xảo Vân bĩu môi, Tôn Mộc Thanh không phải là đèn cạn dầu, đầu đặc biệt thông minh, tâm địa gian xảo, Hứa Đại Hà kia chính là một kẻ lỗ mãng, chỉ dựa vào hắn mà muốn dạy hư Tôn Mộc Thanh? Nói là Tôn Mộc Thanh dạy hư Hứa Đại Hà thì đúng hơn, nhưng mà lời nói đến bên miệng lại nuốt xuống, Tôn Mộc Thanh tuy là người không thành thật, nhưng đối với Vương Hồng Anh đúng là không thể chê vào đâu được, là một hiếu tử thật sự, Vương Hồng Anh xưa nay lại bao che cho con, ở trong lòng bà ấy nhi tử là bảo bối, không chấp nhận được người khác nói nửa điểm không tốt, bà hà tất lắm miệng làm người ta mất hứng, vì thế liền thay đổi đề tài: “Mau cưới tức phụ cho hắn đi, có tức phụ rồi sinh hài tử thì ngày tháng trôi qua cũng có ý nghĩa hơn, mặc cho ai đều không thể dạy hư được hắn.”

“Ta cũng muốn lắm nha, mấy năm nay cũng đã có nói vài lần, nhưng lại không có một cái nào thành cả.” Vương Hồng Anh thở dài ỉu xìu nói.

Nói đến cái này La Xảo Vân lại nhớ tới chuyện cũ, bà liếc mắt nhìn lão tỷ muội một cái: “Cái này trách ai? Còn không phải tại ngươi sao, lúc trước lão Hà gia muốn cưới Xuân Hoa cho đứa nhi tử độc nhất của mình, nhà người ta nói cho ngươi ba mươi lượng sinh lễ, ngươi lại không chịu, nếu là có ba mươi lượng này, Mộc Thanh còn sầu tới mức không tìm được tức phụ sao?”

Xuân Hoa là đại nữ nhi của Vương Hồng Anh, tỷ tỷ của Tôn Mộc Thanh, hai tỷ đệ bọn họ hơn kém nhau sáu tuổi, nàng là một cô nương cao gầy mi thanh mục tú, sáu năm trước thôn trưởng của Hà gia thôn tìm bà mối tới cửa cầu hôn, nói cho nhà bọn họ ba mươi lượng sinh lễ, nhi tử độc nhất của Hà thôn trưởng khi còn nhỏ đã trải qua một hồi bệnh nặng, về sau chân có chút thọt, phát dục cũng không quá tốt, Vương Hồng Anh vừa nghe liền tức giận, khuê nữ của bà tuy rằng sinh ra ở trong một gia đình nghèo, nhưng cũng không thể tùy tiện gả chồng, ít nhất cũng phải là một người có đầy đủ các bộ phận của cơ thể.

Vương Hồng Anh quay đầu nhìn về phía La Xảo Vân: “Dù có thế nào đi chăng nữa ta cũng không thể bán Xuân Hoa, gả chồng là chuyện cả đời.”

Nhà La Xảo Vân có ba nhi tử không có khuê nữ, nếu là bà có khuê nữ khẳng định cũng sẽ sủng thành bảo bối, nghĩ vậy bà liền vỗ vỗ miệng mình: “Ngươi nói đúng, ta còn không phải là sốt ruột sao.”

“Sốt ruột ngươi liền giúp đỡ nghĩ biện pháp đi, Đại Lang Nhị Lang nhà ngươi đã cưới tức phụ, lão tam mới mười bốn cũng đính hôn luôn rồi, để ý giúp nhà ta một chút, ai mà không biết cái miệng của La Xảo Vân ngươi so với bà mối còn lợi hại hơn? Nếu là chuyện thành, ta tuyệt không quên phí giới thiệu của ngươi.” Vương Hồng Anh nói rồi buông việc trong tay xuống, bước đến nhà chính cầm lấy hai trái đào đem đi rửa, chính mình ăn một trái La Xảo Vân ăn một trái, vừa ăn vừa ngồi xuống cái ghế gần lão tỷ muội: “Ngươi hôm nay lại đây, có phải có chuyện tốt muốn cùng ta nói hay không?”

Đã nửa đêm, La Xảo Vân không phải là người không có chuyện gì liền đi đến nhà người khác.

“Đúng là có, nhưng không phải là chuyện tốt, ta sợ nói không đúng, ngươi sẽ tức giận.” La Xảo Vân cắn một miếng đào nói.

Vương Hồng Anh dùng bả vai chạm vào bà: “Nói mau, dong dong dài dài làm cái gì, ta sẽ không tức giận mà cũng tuyệt đối không trách ngươi.”

“Vậy ta liền nói.” La Xảo Vân ở trong lòng tổ chức lại câu từ một chút: “Tam Lang nhà ta không phải cùng cô nương ở Văn gia thôn định thân sao, sắp đến Đoan Ngọ, ta kêu Tam Lang đem đi tặng mấy cân bánh chưng cho cô nương nhà người ta, trong lúc Tam Lang ở nhà cô nương kia uống nước liền nghe được một tin tức, ở Văn gia thôn có một hộ gia đình đang muốn chọn rể đấy.”

“Chọn rể?” Vương Hồng Anh nhíu mày, giọng nói bỗng cao lên một chút: “Ở rể?”

La Xảo Vân vội vàng nói: “Ngươi trước đừng vội, gia đình này có hai khuê nữ, đại nữ nhi đã gả ra ngoài rồi, hiện giờ chỉ còn lại tiểu nữ nhi ở nhà, bọn họ đương nhiên không nỡ gả nàng đi, liền muốn kén rể, cũng cho phép trong tương lai tôn tử thứ hai có cùng họ với con rể, như vậy huyết mạch của nhà ngươi cũng sẽ không bị đứt đoạn, chuyện này ngươi cứ yên tâm.”

“Không được, không được, nếu ta làm như vậy chẳng phải sẽ khiến Mộc Thanh thất vọng sao, cũng thực xin lỗi người cha đã chết của hắn.” Vương Hồng Anh hung hăng cắn mạnh miếng đào, lại nói người ở rể là người cúi đầu sinh hoạt kiếm ăn ở dưới mái hiên, chỉ có nam nhân không có bản lĩnh mới đi ở rể, đi lại ở bên ngoài phải chịu cảnh bị mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ, bà không thể để Mộc Thanh phải chịu ủy khuất như vậy.

“Được được được, ta cũng chỉ là thuận miệng nói tới thôi.” La Xảo Vân thấy sắc mặt Vương Hồng Anh không tốt, liền vội vàng nói vài câu rồi cáo từ.

Ban đêm, Vương Hồng Anh ở trên giường giống như lật bánh rán, lăn qua lộn lại vẫn không ngủ được, mùa hè tháng sáu nóng bức khó nhịn, cho dù là ban đêm cũng khô nóng đến cực điểm, Vương Hồng Anh phẩy quạt hương bồ đều sắp phẩy ra lửa, càng nghĩ càng bực bội, bà biết La Xảo Vân không phải cố ý, chỉ là điều này chứng tỏ ở trong mắt của người ngoài, điều kiện của bảo bối nhi tử Tôn Mộc Thanh nhà bà rất kém chỉ có thể đi ở rể, một hài tử tốt như vậy, lại bởi vì không được sinh ra ở trong một gia đình tốt, mắt thấy sắp phải bị chậm trễ chuyện chung thân, bà làm nương như thế nào ngủ được.

Không biết qua bao lâu, ít nhất qua giờ Tý, Vương Hồng Anh nghe thấy tiếng bước chân của Tôn Mộc Thanh đã trở về nhà, hắn trước tiên ở trong sân múc nước tắm, sau đó mới trở về phòng, Vương Hồng Anh thở dài, lại nhớ tới lúc nãy La Xảo Vân có nói Tôn Mộc Thanh cùng Hứa Đại Hà đi đến thôn kế bên vào chơi ở sòng bạc.

“Không thể nào……” Trong lòng Vương Hồng Anh đột nhiên có chút không tự tin, nghĩ tới những hán tử làm biếng trong thôn, đa số đều là không có lập gia đình, lúc trẻ nhờ có cha nương chiếu cố mới có thể miễn cưỡng sinh hoạt, lãng phí vài thập niên đến khi chính mình già rồi cha nương lại qua đời, ngày tháng trôi qua so với chó còn không bằng, bà tuyệt đối không thể để Mộc Thanh nhà bà biến thành dáng vẻ kia.

Không được, liều mạng cũng phải khiến cho hắn có được tiền đồ thật tốt.