Nhật Ký Của Kẻ Nhát Gan Xem Bói Cho Ma [Huyền Học]

Chương 22

Nam Thời trong lòng chửi thầm, nhưng ngoài mặt vẫn ngoan ngoãn rửa mặt rồi thành thật qua đó.

"Sư huynh?" Nam Thời gõ cửa ba tiếng, tiếng gõ thứ ba còn chưa dứt, cánh cửa điêu khắc hoa văn trước mặt đã lặng lẽ mở ra, để lộ Trì U đang ngồi bên bàn nhắm mắt nghỉ ngơi.

Trì U mở mắt, nhìn về phía Nam Thời: "Vào đi."

"Vâng." Nam Thời đáp một tiếng, đi đến bên bàn, còn chưa kịp nói gì, đã thấy Trì U tùy ý chỉ vào ghế, ý bảo cậu ngồi xuống nói chuyện.

Lúc Trì U không nói không động giống như một bức tượng tinh xảo, đẹp thì có đẹp, nhưng lại chẳng có chút linh khí nào, nhưng chỉ cần mắt hắn khẽ động, giống như rót máu thịt vào bức tượng, trở nên linh động khó tả —— nhưng vẫn hơi giống tượng.

Một bức tượng có linh khí thì sao, vẫn là đồ chết, có sinh khí mới là quan trọng nhất.

Nhưng Trì U lại không có thứ đó.

Nam Thời nhìn ánh mắt hắn, da đầu hơi tê dại —— không phải do gì khác, di chứng của cơn ác mộng, cậu bây giờ cảm thấy chỉ cần cậu ngồi xuống, sư huynh cậu sẽ rút ra một tờ giấy hỏi cậu cái này có tư tưởng tình cảm gì: "Sư huynh... tìm đệ có việc gì ạ?"

"Không có việc thì không thể tìm đệ sao?" Trì U chống tay lên trán, hơi ngẩng đầu nhìn Nam Thời: "Ngồi đi."

"Vâng, sư huynh." Nam Thời nơm nớp lo sợ ngồi xuống, Trì U giơ tay, ý bảo người hầu dọn đồ ăn lên, chẳng mấy chốc trên bàn bày đầy bát đĩa, Nam Thời ngủ một mạch đến giờ cũng đói rồi, cũng không nói nhiều, thành thật làm một "thực thần".

Ăn uống xong xuôi, Trì U cùng Nam Thời đi đến gian phòng bên cạnh, hai đại thị nữ của họ, mỗi người một bên hầu hạ họ rửa tay, lau mặt, Trì U ném khăn vào chậu, Nam Thời thấy không còn việc gì định cáo từ, lại thấy Trì U tùy ý chỉ vào chiếc hộp gỗ tử đàn đặt trên bàn, nói: "Mấy thứ này đệ cầm về chơi đi, đồ không đáng tiền, tùy đệ xử lý."

Nam Thời liếc mắt một cái, cúi đầu cảm tạ: "Đa tạ sư huynh."

"Ừm." Trì U hờ hững đáp một tiếng, vẫy tay ý bảo cậu có thể đi, đột nhiên bồi thêm một câu: "Bảo đệ học thuộc《 Dịch 》đã thuộc chưa?"

"… Thuộc rồi ạ." Nam Thời dừng một chút, trả lời.

Trì U lúc này mới hài lòng gật đầu: "Ta nghĩ cũng phải... Nam tiên sinh, nếu để người ta biết đệ đến《 Dịch 》cũng không thuộc, bảng hiệu của đệ còn cần nữa không?"

"Vâng." Nam Thời cầm hộp gỗ vội vàng cáo từ, tránh để Trì U lại nghĩ ra trò gì đó hành hạ cậu!

—— Trách sao được tối qua cậu lại mơ như vậy! Căn bản chính là điềm báo!

《 Dịch 》chính là《 Kinh Dịch 》.

Là kinh điển của thuật số, 《 Dịch 》có địa vị giống như định luật vạn vật hấp dẫn trong vật lý, bài "Xuất sư biểu" trong văn học, có ai mà không học?