Nhật Ký Của Kẻ Nhát Gan Xem Bói Cho Ma [Huyền Học]

Chương 10

Nam Thời uể oải ngồi phịch xuống ghế, suy đi tính lại, cuối cùng quyết định mở một ván game cho khuây khỏa đầu óc. Còn chuyện buổi tối ấy hả, chiều nay năm giờ cậu sẽ đóng cửa về nhà luôn!

Cậu thà chết cũng không muốn buôn bán với ma quỷ đâu!

Trốn tránh thì có vẻ hèn nhát nhưng mà hữu dụng đấy chứ!

Cùng với ánh mặt trời dần dần lên cao, phố đi bộ cũng dần trở nên náo nhiệt hơn. Lác đác vài vị khách vừa ăn cơm xong đi dạo tiêu cơm, và một số khác đang tìm kiếm món ngon vật lạ bị thu hút bởi những món đồ tinh xảo đủ màu sắc trong tủ trưng bày. Nam Thời cũng chẳng còn tâm trí đâu mà chơi game nữa.

Mặc dù đa số du khách chỉ ngắm nghía là chính, nhưng đã làm trong ngành dịch vụ thì trước khi khách hàng móc ví trả tiền, họ vẫn là thượng đế.

Chỉ có điều, khách hàng cũng được chia thành nhiều loại. Khi hai cô gái xách túi hàng hiệu bước vào cửa hàng, Nam Thời liền “lướt” ngay đến bên cạnh họ: “Hai vị muốn xem gì ạ?”

Cậu nở nụ cười nhẹ nhàng, đúng mực, cử chỉ tao nhã, nói năng chậm rãi, cộng thêm bộ trường bào lụa đang mặc trên người, quả thực toát lên khí chất khiến người ta phải nể phục. Hai cô gái đảo mắt một vòng quanh các tủ trưng bày trong cửa hàng, rồi chỉ vào món hàng mới mà Nam Thời vừa nhập về hôm qua: “Có thể thử chiếc vòng tay hoa sen kia không?”

“Được chứ ạ.” Nam Thời hơi cúi người, mở tủ trưng bày, lấy cả khay nhung ra đặt trước mặt họ.

Cậu ra hiệu, ý bảo họ tự nhiên chọn lựa.

Thứ mà họ để mắt tới là chiếc vòng tay làm từ hạt bồ đề do Nam Thời thiết kế, gồm 15 hạt bồ đề được chạm khắc thành hình hoa sen. Lớp vỏ của hạt bồ đề không bị lột bỏ hoàn toàn, mà được giữ lại một phần, tạo thành những bông hoa sen với cánh ngoài màu đỏ, bên trong màu trắng. Phía dưới vòng tay thả một chuỗi tua rua màu xanh nhạt, trên tua rua còn đính thêm một hạt bồ đề trắng tinh được chạm khắc thành đài sen, thể hiện trọn vẹn ý cảnh “hồng hoa bạch ngẫu thanh liên diệp” (hoa sen đỏ, ngó sen trắng, lá sen xanh).

Món đồ này lấy ý từ câu ngạn ngữ cổ của Đạo giáo “Hồng hoa bạch ngẫu thanh liên diệp, tam giáo vốn nhất gia” (Hoa sen đỏ, ngó sen trắng, lá sen xanh, ba tôn giáo vốn là một nhà), miêu tả mối quan hệ giữa ba vị Đạo Tổ. Còn về việc tại sao ý cảnh của Đạo giáo lại sử dụng hạt bồ đề, một vật phẩm của Phật giáo, để làm chất liệu, Nam Thời cho rằng đừng nghĩ nhiều, đẹp là được.

— Bởi vì hạt bồ đề thật vừa rẻ, vừa bền lại vừa đẹp.