Vạn Người Ghét Bạo Hồng Hậu Tham Gia Show Hôn Nhân Cùng Đại Lão

Chương 9

"Không, chỉ là cậu ta tới giai đoạn cuối của não yêu đương thôi." Đinh Thụ Sùng nhún vai, đưa bánh gạo trong tay tới trước mặt Giang Úc: "Còn ăn nữa không?"

Giang Úc lại lấy một cái, mặc dù buổi tối ăn nhiều không tốt, nhưng mùi vị của bánh gạo đặc biệt hấp dẫn.

Thấy hai người thong thả ăn uống, hoàn toàn không chú ý đến bản kiểm điểm, Trần Tân không nhịn được mà thúc giục: "Hai người cũng chưa nói thế nào mà."

Giang Úc im lặng một lát, cậu nuốt bánh gạo xuống, giọng điệu lúng búng: "Tốt lắm, kiểm điểm rất sâu sắc, rất có thành ý."

Một bản kiểm điểm 20 vạn chữ, ai nhìn thấy cũng phải cảm động phát khóc.

"Tuyệt quá, tôi gửi cho bạn gái ngay đây." Nhận được câu trả lời, Trần Tân lập tức bỏ rơi hai bạn cùng phòng, soạn tin nhắn gửi bản kiểm điểm của mình cho bạn gái.

"Tả Gia Thành về ở rồi." Đinh Thụ Sùng nhắc nhở.

Giang Úc hoang mang: "Hả?"

Tả Gia Thành là một bạn cùng phòng khác, hai người bình thường không giao tiếp nhiều, nhưng sau khi Tả Gia Thành biết cậu ấy vào giới giải trí thì luôn tỏ vẻ khó chịu, không rõ lý do cụ thể.

Mặc dù ở cùng phòng nhưng cơ bản là coi nhau như người vô hình, sau đó người này không thường xuyên ở ký túc xá, cơ bản là không gặp mặt nữa, Giang Úc đã sớm quên chuyện trước kia rồi.

Đinh Thụ Sùng: "Có lẽ cậu sẽ phải thường xuyên nhìn thấy cái bản mặt khó ưa của cậu ta đấy."

Giang Úc nhún vai, bạo lực mạng còn chịu được, chỉ là một bạn cùng phòng lạnh lùng thôi mà, cậu không có áp lực gì lớn.

"Nghỉ ngơi sớm đi, cậu vừa về chắc cũng mệt rồi." Đinh Thụ Sùng vỗ vai Giang Úc, vứt hộp bánh gạo đã hết đi.

Cuộc trò chuyện của hai người vừa dứt, cửa phòng liền truyền đến tiếng chìa khóa mở cửa, ngay sau đó cửa phòng ký túc xá bị bên ngoài đẩy vào, một người ăn mặc kín mít bước vào.

Sau khi nhìn thấy Giang Úc, hành động của Tả Gia Thành khựng lại, lông mày nhíu chặt.

Giang Úc quan sát bạn cùng phòng này một chút, ánh mắt của đối phương vẫn giống trước, Giang Úc ngáp một cái, sau khi rửa mặt xong liền leo lên giường.

Mấy ngày nay không được ngủ ngon giấc, Giang Úc chui vào trong chăn mềm mại, trực tiếp biểu diễn màn ngủ thϊếp đi trong một giây.

*

"Khoản thanh toán còn lại của W"s có vấn đề." Trần An Ni vừa vào cửa đã báo cáo thẳng vào vấn đề.

Tống Diệc Chu đang mải chơi game trên điện thoại, nghe thấy lời của Trần An Ni thì từ sau màn hình máy tính ngẩng đầu lên: "Khoản thanh toán còn lại làm sao?"

Trần An Ni đưa điện thoại cho Tống Diệc Chu, vẻ mặt trầm trọng: "Bên W"s nói là quảng cáo lần đầu tiên không được duyệt, đang tiến hành xét duyệt lại. Hợp đồng của chúng ta với W"s rất đặc biệt, khoản thanh toán còn lại của quảng cáo này cần phải đợi sau khi xét duyệt lại xong và chính thức đăng tải mới được thanh toán."

Tống Diệc Chu gật đầu ra vẻ hiểu biết: "Vậy họ quyết định khi nào đăng tải?"

Biểu cảm của Trần An Ni không lạc quan: "Tôi đã liên lạc với họ về ngày cụ thể, nhưng nhận được câu trả lời là vui lòng chờ đợi. Nhưng tôi nghe nói W"s đã từ bỏ quảng cáo này và đang thảo luận về việc quay lại, quảng cáo này coi như là vĩnh viễn không có ngày được lên sóng."

Tống Diệc Chu buồn bực vò đầu: "Lại là Nhất Thiên làm ư?"

Trần An Ni gật đầu: "Đúng vậy."

Tống Diệc Chu lập tức nổi giận, anh ta nghiến răng nghiến lợi: "Sao chúng cứ như âm hồn bất tán vậy."

Trần An Ni trông có vẻ bình tĩnh hơn: "Chủ yếu là Giang Úc, sau khi hoàn thành ghi hình quảng cáo Mạch Thảo Nghiên thì khoản thanh toán còn lại cũng cần phải đợi một thời gian, tôi sợ bên Giang Úc sẽ khó khăn."

Tống Diệc Chu nghĩ đến tình hình của Giang Úc, cau mày cân nhắc vài giây: "Chị Annie, cho tôi mượn xe."

Trần An Ni nhíu mày, đưa chìa khóa xe cho Tống Diệc Chu: "Anh định làm gì?"

Tống Diệc Chu cầm áo khoác, đi ra ngoài: "Tôi đi nghĩ cách."

Cách của Tống Diệc Chu là lái xe thẳng đến Tống thị, anh ta đứng trước cổng công ty, hít sâu một hơi, bước chân đầu tiên như đi chịu chết.

Vừa vào tòa nhà đã đυ.ng phải người đi tới.

Tống Diệc Chu khựng lại, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Hạ Chiêu Hàn và luật sư phía sau anh ấy.

"Anh họ!" Tống Diệc Chu như nhìn thấy vị cứu tinh, anh ta nhanh chóng lao tới, chuẩn bị diễn một màn anh em tình thâm lệ rơi đầy mặt.

Kết quả "bịch" một tiếng ngã sóng soài trên mặt đất.

Hạ Chiêu Hàn nhìn xuống, đôi mắt đen không chút biểu cảm hỏi: "Em có việc gì?"

Luật sư Lâm đẩy kính, đỡ Tống Diệc Chu đang quỳ rạp dưới đất dậy.

Trong quán cà phê của tòa nhà Tống thị, Tống Diệc Chu kể lại đầu đuôi câu chuyện công ty bị Nhất Thiên nhắm vào, nghệ sĩ bị phong sát trong giới giải trí.

Hạ Chiêu Hàn một tay chống cằm, ánh mắt dừng lại ngoài cửa sổ, thờ ơ hỏi: "Nghệ sĩ của em cần tiền?"

Tống Diệc Chu gật đầu lia lịa: "Đúng vậy, hoàn cảnh gia đình của Giang Úc rất phức tạp, cậu ấy rất cần tiền, nhưng vì vấn đề của Nhất Thiên, khoản thanh toán còn lại của quảng cáo trước đó vẫn chưa được thanh toán, quảng cáo sau này có thể cũng không được lên sóng nữa."