Thập Niên 70 Mẹ Kế Giỏi Nuôi Con Khéo Quản Chồng

Chương 13

Úy Cường nghe xong cũng không hiểu lắm, "Thím Tần sao có thể làm như vậy chứ?"

"Anh nghĩ bà ấy là người tốt à? Đúng là bà ta có giúp đỡ nuôi mấy đứa nhỏ, nhưng mỗi tháng Cố doanh trưởng vẫn cho bà ta ba mươi đồng, gấp đôi lương khi bà ta làm công việc quét đường, mấy năm gần đây cũng không biết bà ta ở nhà Cố doanh trưởng đã vơ vét bao nhiêu thứ về nhà mình rồi." Mỗi lần Tiền Lan thấy Tần Thục Lan về nhà, là tay xách nách mang đủ thứ đồ vật.

"Theo em thấy, Bắc Bắc chính là bị bà ta véo rồi đổ tội cho Dư Huệ, mấy đứa anh em Cố Đông nói những lời đó chắc chắn là bà ta dạy." Hai đứa lớn đều đã được bà ta nuôi vài năm, thân thiết hơn nên tự nhiên là nghe lời bà.

"Thím ấy làm thế để làm gì?" Vu Cường vẫn không thể hiểu nổi.

Tiền Lan cười khẩy, "Làm gì á? Đương nhiên là không muốn Dư Huệ và Cố doanh trưởng sống tốt chứ gì."

"Dư Huệ và Cố doanh trưởng sống tốt thì trong nhà sẽ có chủ, lúc đó người mẹ vợ cũ như bả làm sao còn có thể kiếm chác được gì từ Cố doanh trưởng? Hai gia đình chắc chắn sẽ càng ngày càng xa nhau."

"Bà ta chắc chắn cũng không ít lần gièm pha trước mặt bọn trẻ, khiến mấy đứa ghét Dư Huệ, không gần gũi mẹ kế."

"Chỉ khi bọn trẻ không hòa thuận với Dư Huệ, bà ta mới có lý do để đến nhà Cố doanh trưởng vơ vét đồ vật".

Nghe vợ nói vậy, Vu Cường mới được đả thông, "Tần Thục Lan nhìn có vẻ hiền lành, ai ngờ lòng dạ lại thâm thế."

Tiền Lan lạnh lùng hừ một tiếng, "Anh mà hiểu gì."

Vu Kiến Thiết con trai lớn của vợ chồng Tiền Lan vừa uống bát nước cơm, vừa nghe cha mẹ nói chuyện, cũng thấy Tần Thục Lan quả thật là người có âm mưu.

Cậu đã mười tuổi rồi, không thích chơi với mấy đứa nhỏ, nên chỉ ngồi từ tốn ăn cơm.

Ăn tối xong, Tiền Lan nhanh chóng rửa chén rồi đi ra ngoài giúp Dư Huệ hỏi thăm phiếu sữa bột.

Trong đại viện có không ít gia đình vẫn có trẻ con đang bú sữa, Tiền Lan liền đến nhà Lý lão sư, nhà Lý lão sư khá tốt.

Chồng của Lý lão sư là Phó Chính ủy, bản thân Lý lão sư cũng hơn ba mươi tuổi, hiện đang dạy văn ở trường tiểu học trong quân khu, vừa mới sinh đứa con gái thứ ba.

Tiền Lan rất ngưỡng mộ Lý lão sư, vì học hết sơ trung sau đó theo chồng đến quân khu nên được tổ chức xếp vào trường tiểu học giảng dạy, coi như có một công việc chính thức.

Không giống cô, chẳng được học hành gì, chỉ biết viết mỗi tên của mình, theo chồng đến quân khu cũng không có công việc thích hợp, chỉ có thể ở nhà làm việc nhà và chăm sóc con cái.

Lý lão sư cũng vừa ăn cơm xong, hai đứa con lớn đã ra ngoài chơi, còn cô ở nhà chăm sóc con gái nhỏ.

Thấy Tiền Lan đến, cô lập tức mời vào trong nhà ngồi.

Hai người trò chuyện mấy câu, rồi Tiền Lan mới vào vấn đề chính.

"Lý lão sư, tháng này nhà cô có phiếu sữa bột dư không?"

Lý lão sư nhìn Tiền Lan một cái, "Cô cần phiếu sữa bột làm gì? Chẳng lẽ nhà có người thân nào mới sinh con cần mua sữa bột à?"

Phiếu sữa bột là hàng đặc biệt, người bình thường cũng khó mà có được, nên khi Tiền Lan hỏi, Lý lão sư nghĩ ngay đến việc có người thân trong gia đình mới sinh con, không đủ sữa cần phải mua sữa bột.

"Không phải." Tiền Lan vội vã xua tay, "Tôi là hỏi giúp Dư Huệ."

"Dư Huệ?" Lý lão sư nghe thấy cái tên Dư Huệ, nhưng phải một lúc mới nhớ ra đó là ai.

"Chính là vợ mới cưới của Cố doanh trưởng."

Lý lão sư vừa nghe vậy nhíu mày ngay, những chuyện xảy ra trong đại viện sáng nay cô cũng có nghe nói.

"Nhà Cố doanh trưởng mỗi tháng nhận phiếu sữa bột cũng đủ cho đứa nhỏ dùng, chẳng lẽ cô ta không chỉ hành hạ bọn nhỏ mà uống hết sữa bột nữa hả?"

Là một người mẹ vừa sinh con gái, cô ghét nhất loại mẹ kế như Dư Huệ, hành hạ con người khác.