"Bát Trảm - đệ nhất trảm!"
"Ầm!" một tiếng, trên tảng đá đen trước mặt xuất hiện một vết chém. Thẩm Tự thu đao, dùng tay áo lau mồ hôi trên trán, đi tới sờ sờ vết chém trên tảng đá đen. Lúc mới luyện tập, cậu chỉ có thể để lại một dấu vết trên tảng đá kỳ quái này, bây giờ vết chém này đã sâu ba phân, có thể thấy sự tiến bộ của cậu rất rõ ràng.
Thẩm Nặc cũng bước tới xem, giơ ngón tay cái với Thẩm Tự: "Giỏi đấy Thẩm Tự, uy lực của nhát chém này rất mạnh. Mà điều đáng nể nhất là cậu đã đạt được thành tựu như vậy trong thời gian ngắn như thế."
Thẩm Tự thở hổn hển nói: "Đây không phải là thành quả của riêng tôi, cậu và Tống Khiêm đã giúp tôi rất nhiều, còn có Hoàng lão sư cũng chỉ bảo cho tôi không ít, hướng dẫn tôi cách tu luyện võ kỹ này."
Trong lòng Thẩm Tự rất biết ơn, bất kể là võ kỹ hay thân pháp, Hoàng lão sư đều là người chỉ bảo nhiều nhất, giúp đỡ cậu nhiều nhất, nếu không thì cho cậu một tháng cũng không đạt được một nửa hiệu quả này.
"Đi thôi, chúng ta về nghỉ ngơi cho tốt, sáng mai xuất phát."
Thẩm Tự gật đầu, nhất định phải dưỡng sức cho tốt. Hai người đến nhà ăn ăn một bữa linh thực thịnh soạn. Linh khí trong linh thực có thể giúp họ phục hồi thể lực. Trước khi ngủ, Thẩm Tự vẫn kiên trì tu luyện công pháp vô danh, bởi vì cậu cũng phát hiện ra công pháp này có tác dụng phục hồi cơ thể.
Sáng hôm sau dậy từ rất sớm, bốn người ăn sáng xong liền đến điểm hẹn gặp Lý sư tỷ.
Bốn người vừa đến không lâu thì Lý sư tỷ đã dẫn theo mấy người xuất hiện. Cũng là bốn người, hai nam hai nữ. Vị sư tỷ kia họ Ngôn tên Nghiên, trông nhỏ nhắn xinh xắn, tính cách cũng rất hoạt bát. Vừa nhìn thấy Thẩm Tự đã chạy tới bắt chuyện. Nhìn trang sức và bông tai cô ấy đeo, không cần nói Thẩm Tự cũng biết cô ấy cũng là người yêu thích những món trang sức đó.
Hai vị sư huynh, một người họ Phùng, một người họ Niếp, đều là những người phong độ lịch lãm. Sau khi giới thiệu thân phận xong, mọi người liền lên đường.
Nhiệm vụ do Lý sư tỷ nhận là đến Hồng Diệp Nhai hái mười cây Thất Tinh Đường, một loại linh thảo tam phẩm. Sâu trong Hồng Diệp Nhai môi trường hiểm trở, còn có rất nhiều yêu thú sinh sống. Thất Tinh Đường là một trong những nguyên liệu luyện chế Ngưng Khí Đan, mà Ngưng Khí Đan là loại đan dược quan trọng giúp tu sĩ đột phá đến Ngưng Khí cảnh tứ phẩm. Sâu trong Hồng Diệp Nhai có một nơi rất thích hợp cho Thất Tinh Đường sinh trưởng, học viện sẽ định kỳ đưa ra nhiệm vụ thu thập Thất Tinh Đường.
Tám người chia làm hai nhóm, cưỡi yêu cầm đến Hồng Diệp Nhai. Thẩm Tự nhìn khu rừng rậm rạp phía trước, có thể cảm nhận được hơi thở nguy hiểm tỏa ra từ bên trong, không khỏi nắm chặt chuôi đao, như thể thanh đao mang theo bên mình có thể mang đến cho cậu sức mạnh vô hạn.
Người dẫn đầu dĩ nhiên là Lý sư tỷ Phi Phi. Cô ấy nhắc nhở bốn người Thẩm Tự, bởi vì ba người Ngôn Nghiên thường xuyên đến Hồng Diệp Nhai làm nhiệm vụ, còn bốn người Thẩm Tự là lần đầu tiên: "Hồng Diệp Nhai là nơi học viện dùng để cho học viên Luyện Thể cảnh, cũng là những người dưới tứ phẩm, rèn luyện. Bên trong có linh thảo, cũng có yêu thú và yêu trùng. Tuy chúng ta có thể kiếm điểm cống hiến từ đó, nhưng cũng có học viên bỏ mạng ở đây."
"Vì là nơi rèn luyện cho học viên Luyện Thể cảnh, nên yêu thú bên trong đa phần là nhất phẩm đến tam phẩm. Học viện sẽ định kỳ cử học viên cao cấp đến tiêu diệt những yêu thú vượt quá Luyện Thể cảnh, nhưng không thể đảm bảo tuyệt đối an toàn, vì vậy phải cẩn thận, cẩn thận hơn nữa. Bốn người các cậu nhất định phải bám sát bọn tôi, không được tự ý hành động."
"Lý sư tỷ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ bám sát Lý sư tỷ." Thẩm Nặc nhìn ba người còn lại, sau đó cam kết với Lý sư tỷ.
Lý Phi Phi hài lòng gật đầu. Bốn người này vừa nhìn đã biết không phải là loại người lỗ mãng không biết trời cao đất dày, dẫn theo những người như vậy cũng yên tâm hơn. Cô ấy phẩy tay nói: "Đi thôi, chúng ta vào trong."
Vì nơi Thất Tinh Đường sinh trưởng nằm sâu trong Hồng Diệp Nhai, nên sau khi vào Hồng Diệp Nhai, Lý Phi Phi liền dẫn mọi người đi thẳng đến đó. Dù trên đường Thẩm Tự có nhìn thấy linh thảo nhất phẩm, nhị phẩm, Lý Phi Phi cũng không dừng lại để cho họ thu thập. Cô ấy nói, đợi hoàn thành nhiệm vụ rồi hái trên đường về cũng không muộn, đừng vì linh thảo nhất phẩm, nhị phẩm mà trì hoãn việc hái linh thảo tam phẩm.
Ba người Thẩm Nặc không quá quan tâm đến những linh thảo cấp thấp này. Tuy Thẩm Tự cũng thèm muốn, nhưng cậu cũng sẽ không tự ý hành động. Đợi sau này thực lực tăng lên, cậu nhất định sẽ một mình đến Hồng Diệp Nhai, lúc đó muốn làm gì thì làm.