“Ha... hắt xì~”
Sở Huyền nhỏ giọng hắt hơi, cái mũi nhỏ đỏ ửng vì lạnh. Cậu thử vỗ lên lớp vỏ xác của mình, hy vọng có thể tạo ra một chút sức mạnh.
Sau nhiều lần thất bại, cậu bất ngờ điều khiển được hai mảnh vỏ xác mở ra, thậm chí còn hất lên vài bông tuyết nhỏ.
Oa! Hóa ra cậu thực sự có ma pháp!
Sở Huyền hớn hở, liên tục vỗ vào vỏ xác mấy lần, nhưng bất chợt, một bóng tối phủ trùm tầm mắt cậu.
“Ngươi mà cũng sẽ bị thần minh của ngươi trách phạt sao?”
Hughes mở đôi mắt đỏ rực, lạnh lùng nhìn xuống tinh linh nhỏ bé vừa mới sinh ra trong tay mình.
Ngay cả những sinh linh mới sinh cũng không được tha. Thật đúng là phong cách của một thần minh vô dụng.
Sở Huyền sợ hãi, không dám thốt ra lời nào. Cậu chỉ biết dùng tay nhỏ bám lấy mép vỏ xác, đôi mắt đen láy tròn to, ngập tràn sự hoảng loạn, rụt rè nhìn lên chiếc cằm của Hughes.
Chiếc mũ đen của Hughes che khuất nửa khuôn mặt hắn, chỉ để lộ chút sắc lạnh băng giá.
Chẳng lẽ... tất cả những người đến nơi này đều là những kẻ bị thần minh trách phạt sao?
“Thôi vậy.” Hughes nhún vai, đây chỉ là một tinh linh mới sinh ra mà ngay cả nói cũng không biết nói mà thôi.
Hughes nhìn chằm chằm vào đôi mắt thuần khiết vô hại của Sở Huyền, ánh sáng trong đó khiến hắn không thể đối diện lâu hơn. Hắn quay đầu đi, cố nhẫn nhịn cơn đau tận xương tủy trong người. Hắn cắn chặt răng, những ngón tay thon dài nắm lại, các khớp ngón tay trắng bệch đến đáng sợ. Đôi mắt đỏ của hắn lóe lên một tia sát ý.
Hắn thầm nghĩ, sớm muộn gì cũng có ngày hắn sẽ kéo kẻ thần thánh đáng chết kia từ đỉnh cao quyền lực xuống vực sâu.
Hắn muốn biến vị thần ấy thành một bộ xương khô tham lam và đê tiện.
Sở Huyền cảm nhận được luồng khí sát phạt tỏa ra từ người Hughes. Trong lòng cậu bất giác căng thẳng, chẳng lẽ tên thủ lĩnh ác quỷ này muốn tẩu hỏa nhập ma rồi gϊếŧ cậu để xả giận sao?
Nghĩ đến đó, Sở Huyền sợ hãi đến mức ngã ngồi xuống đất, cảm giác cơ thể mình trở nên cứng đờ và khó cử động.
Cậu thử thăm dò, nhẹ nhàng mở vỏ sò ra, bàn tay bám lấy mép vỏ, quan sát trạng thái của Hughes.
Hughes ngồi trên nền tuyết, cúi đầu, hai mắt nhắm lại.
Lúc này, Sở Huyền mới có cơ hội nhìn rõ khuôn mặt của Hughes. Không thể không thừa nhận, tên thủ lĩnh ác quỷ này thực sự còn đẹp trai hơn cả Herbert. Đây là người đẹp nhất mà Sở Huyền từng thấy qua trong cả hai kiếp của mình!