Ám Dạ Khúc Quỳ Gối Trước Tôi!

Chương 9

Ninh Vi nhìn hai chị em như búp bê giấy, thở dài một tiếng: "Trẻ con bé tí thế này mà đã trang điểm, chậc chậc chậc."

Mọi người không cần nhìn cũng biết, chỉ có Ninh Vi mới thốt ra được những lời như vậy. Nhưng nỗi sợ hãi trong lòng họ cũng nhờ đó mà vơi bớt đi phần nào.

Hai chị em không hề phản ứng với lời nói của Ninh Vi, vẫn giữ nguyên nụ cười “công nghiệp” cứng đờ, nhìn chằm chằm vào đám người.

Ninh Vi tiến về phía chiếc xe đồ chơi, gõ gõ đập đập một hồi, không biết từ đâu lôi ra một tấm bìa cứng.

"Quy tắc một: Trong hai cánh cửa, một là cửa sinh, một là cửa tử; quy tắc hai: Có thể hỏi một trong hai chị em một câu hỏi."

Nam đầu đinh đợi mãi không thấy nói tiếp, nghi hoặc hỏi: "Sau đó thì sao?"

Ninh Vi giơ tấm bìa lên cho mọi người xem: "Không có sau đó nữa."

Nam mặc sơ mi: "Vậy là chúng ta phải dựa vào hai quy tắc này để phán đoán cửa nào là cửa sinh?"

Ninh Vi mỉm cười, không trả lời.

Dư Miên: "Thật ra còn có một quy tắc nữa, hai người họ một người nói thật, một người nói dối, bởi vì hôm nay là thứ Hai."

Nam đầu đinh: "Vậy à, thế thì chúng ta phải tìm em gái rồi? Tìm được em gái rồi hỏi cô ấy cửa nào là cửa sinh."

Dư Miên lắc đầu: "Không cần phiền phức như vậy, thật ra đây cũng là một bài toán logic kinh điển. Chỉ cần tùy ý chọn một người, một cửa, rồi hỏi "Người kia sẽ nói cánh cửa này là cửa sinh hay cửa tử" là được."

"Hỏi như vậy, tương đương với việc thông tin đã được hai người xử lý, âm với âm thành dương, đáp án cuối cùng chắc chắn là sai, cho nên chỉ cần nghe ngược lại đáp án là được."

Nam mặt sẹo liếc nhìn cô: "Cô đi mà hỏi."

Dư Miên nhìn hai chị em búp bê, nhưng lại không dám nhúc nhích.

Ninh Vi vỗ vai cô: "Tôi đi cùng cô."

Dư Miên lúc này mới lấy hết can đảm, đi theo Ninh Vi bước lên.

Cô giơ tay chỉ vào cô bé búp bê bên trái, hỏi cô bé búp bê bên phải: "Cô ấy sẽ nói cánh cửa bên phải là cửa sinh hay cửa tử?"

Cô bé bên phải nở một nụ cười toe toét, trả lời: "Cửa tử."

Dư Miên gật đầu, nói với mọi người: "Vậy nên bên phải thật ra là cửa sinh, nhưng mà…"

Mặc dù về lý thuyết cô đã có được đáp án, nhưng sau sự việc lần trước, cô không chắc liệu có còn cạm bẫy nào khác hay không.

Nam đầu đinh đã sớm bị mớ bòng bong thật thật giả giả làm cho rối tung, logic đã chết, dứt khoát từ bỏ luôn.

Dù sao trời sập xuống cũng có người thông minh chống đỡ.

Dư Miên cầu cứu nhìn Ninh Vi: "Còn có cạm bẫy nào nữa không?"

Ninh Vi nhún vai: "Ai mà biết. Nhưng mà… không biết thì hỏi thôi."

Cô bước lên, trực tiếp hỏi cô bé bên trái: "Hôm nay là thứ Hai à?"

Nam mặt sẹo nheo mắt nhìn người phụ nữ đang tìm đường chết này, rõ ràng quy tắc đã ghi là chỉ được hỏi một câu!