Xuyên Nhanh: Tâm Cơ Mỹ Nhân Trà Xanh Chỉ Nam

Thế Giới 1 - Chương 4

Nghe Giang Viễn Phàm nói xong, Quý Yến Lâm không tỏ ý kiến mà gật đầu. Anh cũng không quan tâm đến chuyện này, anh tới nơi này cũng là vì Giang Viễn Phàm lôi kéo bọn họ tới. Không đúng, hai người Lục Chí Bạch cùng Hứa Ngôn kia nhưng thật ra rất chủ động muốn tham dự hoạt động tỏ tình lần này.

Đáng tiếc, hiện tại vỡ lỡ cả rồi.

“Vậy mình đi trước?” Quý Yến Lâm nhìn Giang Viễn Phàm tiếp tục nói.

Không phải anh không cổ động cho bạn tốt mà là lát nữa thật sự có việc.

“Đi sớm như vậy, có việc à?” Hứa Ngôn ngạc nhiên mà nhìn về phía Quý Yến Lâm, lúc này nội tâm anh ta đang suy nghĩ, không phải chứ, thằng nhóc Quý Yến Lâm này thực tế vậy à, xem xong chuyện cười của bạn bè liền trực tiếp đi rồi???

Đối diện với ánh mắt hơi mang khiển trách của Hứa Ngôn, biểu tình của Quý Yến Lâm như cũ không có biến hóa gì, chỉ nhàn nhạt giải thích, “Ừ, lát nữa phải về nhà một chuyến, thuận đường còn đến Lan Niệm mua chút điểm tâm.”

Nghe đến Lan Niệm, đám người Hứa Ngôn Giang Viễn Phàm cũng coi như hiểu, xem ra lại là mẹ Quý tìm mọi cách thúc giục Quý Yến Lâm về nhà.

Từ sau khi Quý Yến Lâm vào đại học, mẹ Quý liền dùng đủ mọi cách thúc giục con trai về nhà, bọn họ đều đã quen rồi.

Giang Viễn Phàm cũng hiểu, “Không sao, cậu về đi.”

Nói xong tựa như nhớ tới cái gì lại đột nhiên nhìn về phía người chuẩn bị đứng dậy rời đi, “A, mình nhớ rồi, hôm nay có phải ngày Thẩm Chiêu Chiêu đến nhà cậu dạy thêm cho em họ cậu không?”

“?”

Đối với vấn đề đột nhiên của bạn tốt, Quý Yến Lâm một đầu chấm hỏi, sau đó nhìn về phía người cũng đang nhìn anh, biểu tình cạn lời, “Hỏi mình?”

Giang Viễn Phàm: “......” Anh không phải quên mất sao.

“Cậu còn nhớ lần trước mình có giới thiệu gia sư cho Hoan Hoan không? Hình như là bắt đầu từ hôm nay?”

Hình như là có chuyện như vậy, Quý Yến Lâm nghĩ nghĩ, nhưng xác thật cũng nghĩ không ra thời gian bắt đầu, vì thế nhìn về phía Giang Viễn Phàm, “Có cần mình gọi điện thoại về hỏi một chút không?”

“Không cần đâu, lúc cậu trở về thuận tiện xem giúp mình một chút, sau đó nhắn tin cho mình là được rồi.”

“Được.”

“Ok, vậy cậu về đi.”

Quý Yến Lâm đi rồi, Giang Viễn Phàm vừa quay đầu lại liền trực tiếp đối diện hai khuôn mặt cách anh cực gần.

Giang Viễn Phàm: “......”

Bệnh thần kinh à, dọa anh hết hồn.

“Hai cậu làm gì đó?” Ngữ khí cẩn thận lại mang theo chút đề phòng.

Hứa Ngôn Lục Chí Bạch liếc nhau, trong mắt đều là ý cười chỉ có hai người bọn họ mới hiểu được, “Mất mặt đến vậy rồi còn không tính đổi người sao?”

“Cái gì đổi người chứ, hiện tại là Giang thiếu gia bị người ta ghét bỏ đâu ~”

“Cũng đúng, người không đến thì thôi, điện thoại đều không nghe. Thật là, cậu nói xem Viễn Tử có phải người duy nhất trong giới chúng ta tỏ tình thất bại như vậy hay không?”

Đối diện Lục Chí Bạch nhướng mày ý bảo, Hứa Ngôn lập tức đã hiểu liền nói tiếp, “Còn không phải sao, mấy anh em chúng ta làm gì có ai không biết cố gắng giống như Viễn Tử?”

Nghe bọn họ rõ ràng là cố ý chọc anh tức giận, Giang Viễn Phàm cũng có chút áp chế không được bực bội trong lòng, “Ai nói mình thất bại?”

A, cá cắn câu.

Lục Chí Bạch cùng Hứa Ngôn trao đổi ánh mắt, cuối cùng bắt đầu tiến vào chủ đề chính, “Vậy ý của cậu là còn muốn tiếp tục theo đuổi?”

Giang Viễn Phàm tức giận “Ừ” một tiếng.

Nghe được Giang Viễn Phàm trả lời, ánh mắt Hứa Ngôn sáng ngời, “Vậy chúng ta cá cược đi? Liền cược chiếc xe sắp tới tay kia của cậu.”

Cá cược?

Nghe tới đây, Giang Viễn Phàm cuối cùng cũng hiểu, khó trách hai người này vẫn luôn kẻ xướng người hoạ mà kích anh, hóa ra là coi trọng xe của anh.

Tuy rằng đều là gia cảnh giàu có phú N đại, nhưng Giang Viễn Phàm lại sắp có được một chiếc siêu xe làm Hứa Ngôn cùng Lục Chí Bạch đều hâm mộ đến đỏ mắt.

Toàn cầu chỉ có 6 chiếc, tuyệt đối là là siêu xe trong siêu xe, ai mà không muốn?

“Cá cược?”

Thấy Giang Viễn Phàm nói tiếp, Hứa Ngôn cùng Lục Chí Bạch càng nhiệt tình, “Đúng vậy, chúng ta liền cá xem cậu mất bao lâu mới có thể theo đuổi được Thẩm hoa khôi?”

Dứt lời, Giang Viễn Phàm không có lập tức nói tiếp mà là trước cúi đầu trầm ngâm một chút, tựa hồ đang suy xét. Lục Chí Bạch bên cạnh thấy thế liền tiếp tục trêu chọc, “Không thể nào, Giang thiếu vậy mà do dự rồi, chẳng lẽ là không tự tin với chính mình sao?”

“Ai nói, cá cược thì cá cược!” Rõ ràng biết là phép khích tướng, nhưng Giang Viễn Phàm vẫn là không nhịn được mà đồng ý.

“Một lời đã định!”

“Đã nói rồi đó!”

Nhìn đến Giang Viễn Phàm rốt cuộc đồng ý, Hứa Ngôn cùng Lục Chí Bạch cũng vui mừng không chút nào che giấu.

Giang Viễn Phàm: “.....”

Tuy rằng là chính mình đồng ý, nhưng thấy bọn họ như vậy vẫn là cảm thấy chính mình bị hố rồi.

“Vậy tiền đặt cược của các cậu là gì?”

“Nếu là mình với lão Hứa thua, gara xe của tụi mình tùy ý cậu chọn ba chiếc.”

Tùy ý chọn ba chiếc? Hai người chính là sáu chiếc, Giang Viễn Phàm nghĩ nghĩ, giống như cũng không phải là không được, “Vậy cược thế nào?”

“Liền cược thời gian đi, trong vòng ba tháng nếu cậu có thể theo đuổi được Thẩm hoa khôi thì tính mình cùng lão Hứa thua. Nếu không được thì chiếc xe kia của cậu liền thuộc về mình cùng lão Hứa, thế nào?”

“Thành giao!”

Giao dịch viên mãn đạt thành, tâm tình hai bên đều xem như không tồi. Hứa Ngôn cùng Lục Chí Bạch cảm thấy mình được hời, mà Giang Viễn Phàm lại là cảm thấy chính mình đã gần như nắm chắc thắng lợi.

Tuy rằng hôm nay tỏ tình thất bại, nhưng xem thái độ từ trước đến nay, anh có cảm giác Thẩm Chiêu Chiêu cũng có ý với anh.

Lần này, nhất định phải làm Hứa Ngôn cùng Lục Chí Bạch tiếc đứt ruột một lần.

Trong lòng ba người đều có tính toán, trên mặt toàn mang theo ý cười hoàn toàn không biết trong sảnh có bao nhiêu thiếu nữ tập trung ánh mắt ở chỗ này. Có lẽ bọn họ biết, nhưng không thèm để ý.

“Trời ạ, Giang Viễn Phàm đẹp trai quá!”

“Hứa Ngôn cũng không kém, Lục Chí Bạch cũng vậy! Đáng tiếc Quý Yến Lâm vừa mới đi rồi!”

“Đúng vậy, hơn nữa nhà bọn họ đều rất giàu! Chỉ là có chút đào hoa....”

Lời này vừa nói ra nháy mắt đã khiến cho vài vị nữ sinh xung quanh gật đầu phụ họa.

Đúng vậy, thật sự đẹp trai, cũng thực sự có tiền, nhưng tốc độ đổi bạn gái cũng không chậm chút nào.

“Lần trước không phải Giang Viễn Phàm đang nhiệt tình theo đuổi một nữ sinh viên năm nhất khoa tài chính sao, tình huống thế nào rồi?”

“Không rõ lắm, hẳn là còn không có ở bên nhau đi. Bất quá mình đoán hẳn là sắp rồi, Giang Viễn Phàm đẹp trai lại có tiền như vậy, ai có thể nhịn được a.....”

“Có khả năng, mình còn nghe nói nữ sinh kia đến học phí đều là xin vay đâu, cảm giác trong nhà hẳn là rất nghèo khó, bất quá lớn lên xác thật rất xinh đẹp...”

“Phải không? Có ảnh chụp không?”

“Trên Tieba trường học chúng ta có đó, từ từ, để mình tìm cho cậu xem......”