Cô yêu thích nghiên cứu huyền học, ngày ngày cầm những cuốn sách cổ để nghiền ngẫm. Từ Sơn, Y, Tướng, Mệnh, đến Bặc – năm thuật trong huyền học – cô đều tinh thông.
Thời gian trong núi dường như không tồn tại. Ngày trôi qua theo mặt trời mọc và lặn, những tán cây trong rừng thay lá hết lần này đến lần khác, nhưng cô chẳng rõ mình đã sống bao nhiêu năm tháng.
Trong giấc mơ, cô chính là Giang Vãn Vãn, và Giang Vãn Vãn cũng chính là cô. Hai con người hòa làm một.
---
Hơn hai mươi ngày sau.
Giang Vãn Vãn, người đã được bác sĩ chẩn đoán là sống thực vật, đột nhiên ngồi bật dậy trên giường bệnh.
Cô cúi xuống nhìn những ống dây cắm khắp cơ thể mình, lạnh lùng đưa tay rút từng cái một.
Từ lúc tỉnh lại, cô liền nhận ra hai luồng "khí" đang bao phủ lấy cơ thể mình.
Một luồng mây tím và một đám hắc khí.
Mây tím bao quanh cơ thể Giang Vãn Vãn, tạo thành một lớp bảo vệ giống như màn hào quang, gắt gao vây chặt lấy cô. Mây tím này đậm đặc, thuần khiết, gần như có thể chạm vào được, tỏa ra một hơi thở thần bí và mạnh mẽ.
Nhưng đồng thời, hắc khí lại giống như một đám ác ma điên cuồng, liên tục vươn ra những "râu tua", cố gắng xuyên thủng lớp mây tím để xâm nhập vào cơ thể cô.
Dưới sự ăn mòn không ngừng của hắc khí, mây tím trên người cô đã trở nên rất loãng, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bị phá vỡ và hoàn toàn bị nuốt chửng.
Nhờ vào một vài ký ức từ kiếp trước, Giang Vãn Vãn nhanh chóng nhận ra chuyện gì đang xảy ra.
"Thật to gan, dám đánh cắp khí vận của ta, còn muốn thay đổi mệnh cách của ta? Được lắm, nhưng cái giá phải trả sẽ không nhỏ đâu!"
Khó trách mà suốt 18 năm qua, cuộc đời cô đầy rẫy xui xẻo, vận mệnh như thể bị thử thách bởi những chông gai không hồi kết.
Đầu tiên là tuổi thơ sóng gió, Khi còn nhỏ, cô thường xuyên sốt cao một cách khó hiểu, đã vài lần tưởng như không qua khỏi.
Lên ba tuổi, vào một lần lũ lớn, cô đột nhiên một mình ra khỏi nhà, nói muốn đi tìm ông ngoại. Ai ngờ, cô suýt nữa bị dòng nước cuốn đi.
Lớn hơn một chút thì trong lần chơi ở rừng trúc cùng bạn bè, cô bất ngờ bị vỡ mạch máu, mất máu quá nhiều rồi ngất đi.
Có lần chơi đùa với bạn trong căn phòng nhỏ ở sân sau, phòng bất ngờ bốc cháy. Ngọn lửa lớn suýt nuốt chửng cả ba người.
Có lần lên núi hái quả dại, một con rắn dài hơn hai mét chặn đường cô, cao đến mức gần bằng cô. Hoảng sợ, cô quay đầu chạy vòng tránh. Ai ngờ con rắn đó chẳng màng đến "luật thường", vừa mới dựng thẳng thân mình lên đã lập tức đuổi theo cô. Cô chạy trốn đến mức đai váy cũng rơi mất...