“Cha dạy con làm người phải thành thật, nhưng không phải là cứng nhắc. Nghĩ cho người khác là đúng, nhưng không cần làm mình thiệt thòi quá. Chuyện này người chịu ảnh hưởng lớn nhất là nhị ca của con, con tìm Duệ ca nhi nói rõ là được. Còn những người khác trong nhà, Duệ ca nhi sẽ tự biết phải làm thế nào.”
“Đi thôi, xem nương con sao chưa quay lại, hôm nay cha dẫn cả hai ra chợ dạo chơi.”
“Cha, cha nói thật chứ? Con muốn ăn bánh đường, còn muốn ăn quả ngọt, con còn muốn ăn dưa hấu to nữa.”
“Mua.”
“Cha thật là tốt!”
“Được rồi, đừng nịnh cha nữa, mau đi đi.”
Lúc này Tú nương đang trò chuyện rôm rả với Khương thị và Vương thị.
“Nhị tẩu, hôm qua ta đã để ý cây trâm trên đầu tẩu rồi, trông thật đẹp, trâm hoa mai này thật hợp với tẩu.” Tú nương vì tương lai của con trai, đầu nghĩ một đường đầu nghĩ một nẻo.
Khương thị vốn tinh tường, thầm nhủ hôm qua ta lượn mấy lần trước mặt mà ngươi cũng làm bộ không thấy, bây giờ lại chạy tới khen nức khen nở..
Biết thế nhưng không vạch trần, vì những lời này của Hứa thị nàng thích nghe.
Về phương diện khác không nói, bàn khí chất, đại tẩu và tam đệ muội thật sự không thể so với nàng, cái phong thái “bụng đầy sách vở tự nhiên thanh cao” này, các nàng muốn học cũng không học ra được.
Khương thị nói: “Tam đệ muội đừng quá khen, chẳng qua chỉ là một cây trâm bạc bình thường, đeo ở nhà cho vui. Nếu nói thật sự đẹp, thì phải là cây trâm vàng hoa văn mây rủ trong của hồi môn của ta.”
Tú nương thầm bĩu môi: Lại nữa, lại nữa rồi. Suốt ngày khoe khoang thối, nếu giỏi thì mang trâm vàng của ngươi ra đổi lấy trứng gà cho con ngươi ăn đi, ngươi nỡ không?
Vương thị trong lòng cũng khinh thường, tiếp lời: “Nhị đệ muội dẫu sao cũng đọc qua sách, khác hẳn bọn thô kệch chúng ta. Không chỉ chọn trâm có gu, ngay cả váy gấp nếp trên người cũng đẹp không chê được. Lần sau đại tẩu đi mua y phục, phải dẫn nhị đệ muội theo mới được.”
Khương thị trong lòng đắc ý nhưng ngoài miệng khiêm tốn: “Xem đại tẩu nói kìa, ta cũng chỉ biết chút ít chữ nghĩa, hơn hai người một chút thôi. Còn bộ váy gấp này, ta phỏng theo kiểu dáng thịnh hành hiện nay mà làm. Nếu hai người thích, ta chẳng giấu giếm gì, hôm nào sẽ dạy cho tẩu với tam đệ muội may.”
“Thế thì tốt quá, đại tẩu sẽ không khách sáo đâu. Trúc nha đầu nhà chúng ta đúng lúc đang đến tuổi thích làm đẹp.”
Nhắc đến Tống Cảnh Trúc, nét mặt Vương thị hiện chút ảm đạm.
Tú nương và Khương thị cũng không khỏi thở dài.
Đúng lúc này, Tống Cảnh Thần kéo giọng non nớt, đứng dưới cửa sổ nhà đại phòng hét lớn:
“Nương, cha gọi nương về nhà!”