Còn Tô Ngư sau khi xem tin nhắn này, trong lòng lại dâng lên chút ghen tị. Âu đại tổng tài giàu nứt đố đổ vách, sẽ khiến cậu nảy sinh tâm lý căm ghét người giàu mất.
Từ chối thẳng thừng thì không hay, Tô Ngư suy nghĩ hai giây, gõ lại: Tôi sẽ không khách sáo đâu, nhưng so với trước đây, điều kiện ở đây cũng coi như tốt rồi.
Âu Trần Việt vừa nhìn đã biết Tô Ngư đang nói đến kiếp trước ở biên cương. Ngoại trừ lúc đó, Tô Ngư đã bao giờ phải chịu khổ đâu? Nhưng lúc đó, tuy anh đã giành lại được một phần quyền lực từ tay Tiêu tướng, nhưng vẫn chưa nắm được binh quyền, vấn đề trong quân đội rất nhiều, tham ô, ăn bớt quân lương, lại còn phải đối mặt với sự quấy rối của ngoại bang, vì vậy có thể tưởng tượng điều kiện lúc đó gian khổ đến mức nào. Điều này cũng buộc anh phải nhanh chóng thu hồi quyền lực, nhưng không ngờ cuối cùng lại ép Tiêu gian thần liều lĩnh làm phản, câu kết với ngoại tộc, lại còn bày mưu tính kế với nội gián. Cái chết của Tô Ngư kiếp trước không thể tách rời khỏi những hành động của Tiêu gian thần. Bây giờ nhớ lại, Âu Trần Việt vẫn còn hận, hận Tiêu gian thần, cũng hận chính mình. Nếu có thể làm lại, anh sẽ cẩn thận hơn, sẽ không để Tô Ngư rơi vào nguy hiểm.
Kiếp này, dù Tô Ngư muốn làm gì, anh cũng sẽ chuẩn bị sẵn sàng cho cậu. Tô Ngư muốn sống một cuộc sống tự do tự tại, anh sẽ để cậu được như ý nguyện.
Màn hình điện thoại tối đen, không sáng lên nữa. Tô Ngư vừa xem kịch bản vừa quay đầu lại nhìn điện thoại, rõ ràng Âu Trần Việt nhắn tin mới là chuyện lạ, tại sao cậu lại có chút tiếc nuối vì không tiếp tục trò chuyện nữa chứ?
Sau khi đọc lướt qua hai kịch bản, Tô Ngư không khỏi giật giật khóe miệng. Đối với một người vốn coi trọng logic và tự mình viết tiểu thuyết như cậu, khi nhìn thấy những tình tiết cẩu huyết vô cùng, cậu cảm thấy bất lực vô cùng. Nhưng bình thường cậu cũng hay xem phim truyền hình ăn khách cùng mẹ, biết càng cẩu huyết thì càng được yêu thích, thực ra trên trang web S cũng có những bộ tiểu thuyết cẩu huyết nhưng bán chạy, vì vậy không cần quan tâm đến hợp lý hay không nữa.
—
Tô Ngư ngủ sớm, mãi đến sáng hôm sau thức dậy mới biết đêm qua trên mạng lại dậy sóng, đến sáng vẫn chưa lắng xuống. Mà lần sóng gió này bắt nguồn từ một bài đăng chua ngoa trên Weibo của ai đó, mắng té tát một nghệ sĩ nào đó, cũng khiến Tô Ngư thấy được sự ngông cuồng và chua ngoa của người này. Người này có thể sống yên ổn đến bây giờ trong giới giải trí, thật không dễ dàng gì.
Ninh Thành: Có nghệ sĩ nào đó không biết xấu hổ đến cực điểm, làm XX rồi còn muốn lập đền thờ trinh tiết, tưởng người khác mù không nhìn ra ý đồ dìm hàng người mới à? Đâu phải người mới vừa chân ướt chân ráo vào giới, không biết đạo diễn không thông báo nghĩa là thử vai không đạt sao? Vậy mà còn nói ra những lời lẽ gây hiểu lầm cho fan hâm mộ của mình, đúng là bôi tro trát trấu vào mặt nghệ sĩ.
Với diễn xuất dở tệ không có chút tiến bộ nào và ngoại hình xấu xí của nghệ sĩ đó, hay là ngoan ngoãn đi đóng phim thần tượng không cần diễn xuất nhiều, dỗ dành mấy cô cậu fan hâm mộ ngây thơ thôi!
Khi Chu Chu chạy đến bảo cậu mau xem bài đăng Weibo này, Tô Ngư đang uống nước, phun thẳng ra! Ninh Thành kéo thù hận ghê thật… Cậu bái phục sát đất!
Vì vậy, trên mạng lại bắt đầu một cuộc khẩu chiến, sức chiến đấu của những người hâm mộ cuồng nhiệt Ninh Thành không thể so sánh với những fan nhan sắc trước đó, vì vậy mà cãi nhau long trời lở đất, kéo theo không ít người vô tội, mà Tô Ngư, có thể coi là một trong những nguyên nhân dẫn đến chuyện này, vì vậy Weibo của cậu lại bị tấn công một phen, nhưng cũng có fan của Ninh Thành chạy đến bênh vực cậu.
Trạng nguyên phải được yêu thương chứ, moah moah… Đây là tâm tư của không ít fan Ninh Thành.
Tô Ngư không biết, Thời Du đã thức trắng đêm, đập nát chiếc điện thoại mới mua. Ngày hôm sau, khi Tô Ngư xuất hiện ở phim trường với tinh thần phấn chấn, Thời Du phải đánh một lớp phấn dày để che đi quầng thâm mắt mới dám ra khỏi phòng. Lần này, sát khí trên người hắn ta không thể che giấu nổi, mặc dù Ninh Thành không chỉ đích danh, nhưng ai mà không biết hắn ta đang mắng ai chứ.
—
Ba ngày sau, cảnh quay cuối cùng của Tô Ngư ở đây kết thúc, cũng nhờ đạo diễn Trương đã sắp xếp các cảnh quay của cậu lên trước.
Trước khi rời đi, Tô Ngư đã mời cả đoàn làm phim một bữa. Cậu đã bảo Giang Thư Triết đến thành phố mua sắm từ trước, sau đó vượt đường xa vận chuyển đến đây. Con đường này không dễ đi chút nào, nhìn thấy đồ ăn vặt, trái cây, v.v… trên xe, mọi người trong đoàn làm phim đều reo hò, ai cũng khen Trạng nguyên nhỏ thật tốt bụng.