Như Một Vì Tinh Tú

Chương 87

Tô Ngư cứ tưởng đạo diễn Trương chỉ nói đùa, không ngờ khi cậu về phòng nghỉ ngơi, Chu Chu lại cầm điện thoại đến gõ cửa, đưa cho cậu xem trang Weibo của đoàn làm phim. Đạo diễn Trương lại thật sự đăng những lời nói trên bàn ăn lên Weibo, điều càng bất ngờ hơn là, Ninh Thành còn chia sẻ lại bài đăng đó, đồng thời chia sẻ cả ảnh tạo hình Hồ Vương của cậu, bày tỏ sự kỳ vọng vào hậu bối Tô Ngư.

Ngay sau đó, Cốc Tịch Hoa lại gọi điện thoại đến. Ban đầu, anh ta cũng định nhờ đạo diễn Trương lên tiếng đính chính, nhưng vì chuyện Trạng nguyên được phơi bày nên dư luận đã nghiêng hẳn về một phía, không cần phải thêm dầu vào lửa nữa. Không ngờ đạo diễn Trương lại tự mình lên tiếng giải thích, vì vậy anh ta mới gọi điện đến hỏi xem có phải Tô Ngư đã làm gì không: “Đúng rồi, Tiểu Tô, Ninh Thành không chỉ chia sẻ ảnh tạo hình của cậu mà còn follow Weibo của cậu nữa. Tiểu Tô, cậu quen Ninh Thành à?”

Tô Ngư ngơ ngác: “Không quen ạ, tôi chỉ xem phim anh ấy đóng thôi, sao anh ấy lại follow Weibo của tôi? Chẳng lẽ là vì vai Hồ Vương?”

Hình tượng trên màn ảnh của Ninh Thành cho người ta cảm giác đây là một người rất kiêu ngạo, sắc bén và cũng rất chua ngoa, khiến fan hâm mộ của anh ấy chia làm hai thái cực, hoặc là yêu đến chết đi sống lại, hoặc là hận đến mức muốn người ta biến mất khỏi thế giới này. Vì vậy, Tô Ngư cũng không hiểu tại sao anh ấy lại follow mình, chẳng phải nên đến chế giễu cậu một phen sao?

Cốc Tịch Hoa thầm nghĩ vận may này đến thật không thể cản nổi, bèn khuyên nhủ qua điện thoại: “Dù sao thì đây cũng là chuyện tốt, lát nữa follow lại Ninh Thành trên Weibo nhé. À đúng rồi, tôi nhận được hai kịch bản, cậu rảnh thì xem qua thử, xem có hứng thú không, đều là những bộ phim sắp khai máy rồi, đợi cậu quay xong phim này về là có thể vào đoàn phim mới luôn.”

“Vâng, tôi sẽ xem, anh Cốc vất vả rồi.”

“Tôi là quản lý của cậu, cậu tốt thì tôi mới tốt chứ. Thôi, cậu nghỉ ngơi sớm đi.”

Cốc Tịch Hoa cười cúp điện thoại, nhớ lại lúc anh ta mới dẫn dắt Hàng Mạn Lan, phải năn nỉ ỉ ôi mới có thể giành được một cơ hội xuất hiện trên màn ảnh, nào giống như bây giờ, cùng là người mới mà lại có thể lựa chọn. Nhưng điều này cũng khiến anh ta cẩn trọng hơn, kịch bản và nhân vật được chọn đều là những vai dễ dàng tỏa sáng và thu hút fan, hiện tại, nhờ yếu tố Ninh Thành mà nhân khí của Tô Ngư đang tăng lên, đúng lúc cần những vai diễn này để củng cố.

Tô Ngư tiễn Chu Chu về, quay người vào phòng liền làm theo lời Cốc Tịch Hoa, follow lại Ninh Thành trên Weibo, đồng thời lấy tư cách hậu bối cảm ơn tiền bối Ninh Thành.

Âu Trần Việt cũng nhìn thấy bài đăng Weibo Ninh Thành chia sẻ lại. Anh biết người này, không phải vì bản thân Ninh Thành mà là vì anh ấy khá thân thiết với cậu cả nhà họ Trình, mà cậu hai nhà họ Trình lại là bạn học của Tô Ngư. Anh không biết Ninh Thành lên tiếng ủng hộ Tô Ngư là vì mối quan hệ này hay vì lý do khác.

Sau khi tắm rửa xong, Tô Ngư lên mạng nhận kịch bản Cốc Tịch Hoa gửi, vừa lau tóc vừa mở một kịch bản ra xem, điện thoại ting ting báo có tin nhắn. Tô Ngư ném khăn sang một bên xem tin nhắn, Giang Thư Triết lặng lẽ mang khăn vào phòng tắm.

Âu Trần Việt: Ninh Thành là chi thứ của nhà họ Ninh ở Đế Đô, có qua lại riêng với Trình Cảnh Tuân.

Tô Ngư bật cười. Tuy cậu không hiểu lý do Ninh Thành follow mình, nhưng cũng không muốn tìm hiểu sâu. Chỉ cần tiếp tục hoạt động trong giới này, cậu tin sẽ có ngày tiếp xúc với người này. Không ngờ Âu Trần Việt giàu có lại rảnh rỗi quan tâm đến chuyện này, còn đặc biệt nhắn tin cho cậu biết lai lịch của Ninh Thành. Chỉ cần nghĩ đến vị hoàng đế bệ hạ vốn không để lộ cảm xúc lại mặ không cảm xúc lướt xem tin tức giải trí, hình ảnh này sao mà… khiến người ta sởn gai ốc thế!

Tô Ngư rùng mình, cố nhịn cười trả lời: Hóa ra là bạn của anh Cảnh Đông, cảm ơn nhé.

Hóa ra là bạn của anh trai Cảnh Đông, nhưng bây giờ Cảnh Đông bị anh trai ném vào quân đội, cắt đứt liên lạc với bên ngoài, chẳng lẽ Ninh Thành nghe anh Cảnh Đông nhắc đến cậu?

Ngoài lý do này, Tô Ngư cũng không nghĩ ra được nguyên nhân nào khác khiến Ninh Thành follow mình. Ừm, chắc là vậy rồi, đợi Cảnh Đông xuất ngũ, bảo cậu ấy thay mình cảm ơn anh ấy. Còn bây giờ, cậu vẫn nên từng bước mài giũa diễn xuất thôi.

Vừa xem được vài dòng chữ, điện thoại lại reo.

Âu Trần Việt: Không cần khách sáo, Âu thị có chi nhánh ở thành phố N, có việc gì cứ nói với tôi, tình hình trên mạng không cần lo lắng, đã có công ty xử lý.

Tô Ngư hoàn toàn không biết Âu Trần Việt đã xóa đi sửa lại tin nhắn này bao nhiêu lần mới soạn xong rồi gửi đi. Ban đầu anh định viết “Ở Đế Đô có tôi, không cần lo lắng”, nhưng vừa gõ xong đã xóa đi, suy nghĩ mãi mới dùng công ty để thay thế, dù sao thì công ty cũng là của anh mà.