Npc Xinh Đẹp Yếu Ớt

Chương 19: Cái chết của Công tước

“Anh đừng cười!” Vân Nha tức giận cắn vào cổ tay hắn, không để lại vết răng, chỉ dính chút nước miếng: “Còn cười nữa là tôi không thèm để ý đến anh đâu.”

“Được được,” A Nặc để mặc cậu cắn như mèo con mài răng: “Sao lại nói hắn như vậy?”

Theo những gì hắn biết, Arthur đúng là một kẻ biếи ŧɦái không kém gì hắn, nhưng không có lý do gì lại bộc lộ trước mặt Vân Nha, làm cậu sợ đến mức chạy qua tìm hắn thế này.

“Hắn...” Vân Nha nhắm mắt, mặt đỏ bừng: “Hắn lấy kẹp áo sơ mi của tôi rồi...”

Mặc dù chỉ là một chiếc kẹp áo, nhưng ý tứ của Arthur đã rõ ràng. Nhân lúc cậu không biết gì mà lấy đi thứ riêng tư như thế, còn nghĩ làm gì xấu nữa chứ...

“Thế thì đúng là biếи ŧɦái thật.” A Nặc thuận theo lời cậu, còn tiện thể quảng cáo bản thân: “Chắc chắn hắn lấy để làm chuyện xấu. Tôi thì không bao giờ như thế.”

Vân Nha hừ nhẹ: “Thế anh thì sao?”

Giọng A Nặc dịu dàng đến mức như đang dụ dỗ một con vật nhỏ nhát gan, nhạy cảm vào bẫy: “Tôi đương nhiên sẽ rất để tâm đến suy nghĩ của ngài, nhất định không bắt nạt ngài, cái gì cũng nghe lời ngài hết.”

“Thật không?” Vân Nha cắn môi dưới, không dám tin.

“Tất nhiên rồi,” đôi môi lành lạnh của A Nặc khẽ đặt lên trán cậu, giọng hắn đầy ý cười: “Thiếu gia nói gì cũng đúng.”

Vân Nha nhìn đôi mắt xanh trong veo của hắn, không tự nhiên quay mặt đi: “Được rồi, miễn cưỡng tin anh.”

A Nặc đương nhiên không nói dối. Vân Nha vừa kiêu ngạo vừa xấu tính, làm sao hắn nỡ lừa cậu.

Chỉ là có quá nhiều người nhòm ngó đến bảo bối của hắn. Như con chó săn luôn quanh quẩn bên Vân Nha – Arthur, hay boss của phó bản không hiểu sao lại chen vào, A Nặc không dám lơ là cảnh giác.

Chỉ khi nào Vân Nha hoàn toàn thuộc về hắn, không cách nào thoát khỏi vòng tay của hắn, A Nặc mới yên tâm được.

Nhưng Vân Nha lại tin hắn như vậy, một cậu nhóc vừa xinh đẹp vừa ngốc nghếch, còn nghĩ hắn khác với Arthur, đem hết lòng tin giao cho hắn.

Nếu ngay lúc này nói với cậu rằng, hắn cũng muốn nhốt cậu trong nhà cả ngày, dùng chiếc l*иg vàng để biến cậu thành con chim hoàng yến chỉ thuộc về riêng hắn, con chim trong l*иg, chỉ nghe mỗi giọng hắn, chỉ nói chuyện với mình hắn, cậu có hối hận vì quyết định hôm nay không?

Cậu chắc chắn sẽ sợ hãi, nhưng mọi chuyện đã là sự đã rồi, chỉ có thể để mặc hắn làm gì thì làm, nói ra những lời thỏa hiệp đầy bất lực.

A Nặc cúi đầu, nhìn vào đôi mắt ngây thơ, không phòng bị, nhưng lại ướŧ áŧ đến lạ của Vân Nha.

Thôi được, hắn tự nhủ, hắn sẽ đợi ngày cậu cam tâm tình nguyện.