Trưởng phòng giáo vụ nói tiếp: "Nhưng thi lại không thì không được, ai biết em lại tìm cớ gì nữa. Khi em thi lại thì phải thi trực tiếp trước mặt toàn thể sinh viên và giảng viên trong trường, để toàn trường chứng kiến. Với cả, tôi sẽ mời giáo sư Nghiêm, giáo sư Chu, những giáo sư kiến thức uyên bác nhất ra đề ngay tại chỗ để kiểm tra em. Nếu em không làm được hoặc làm sai thì em cuốn gói xéo khỏi Đại học Đế Tinh ngay cho tôi!"
Các thầy giáo bên cạnh âm thầm nhìn trưởng phòng giáo vụ, cảm thấy ông ra chiêu này quá ác. Rõ ràng ông đang muốn dí Thời Trạch chuyện gian lận, đồng thời muốn cậu mất hết mặt mũi, vùi đầu vào bùn! Cũng chỉ biết trách Thời Trạch bình thường quá phách lối, không xem trưởng phòng giáo vụ ra gì, thậm chí nhiều lần xung đột với ông. Nếu như trước đó không nhờ hiệu trưởng... thì chỉ sợ Thời Trạch đã bị trưởng phòng giáo vụ đuổi học từ lâu. Lần này, thầy ấy quyết tâm phải đuổi học Thời Trạch bằng được.
Họ nhìn về phía Thời Trạch, cảm thấy điều kiện khắc nghiệt như thế thì chắc chắn Thời Trạch sẽ không đồng ý.
Nhưng Thời Trạch lại tỉnh táo, đáp: "Được ạ."
Thời Trạch đồng ý, ai cũng cảm thấy cậu bị điên.
Trưởng phòng giáo vụ vừa mừng thầm vừa cười lạnh. Thời Trạch là thanh niên vô học ngốc nghếch, chẳng lẽ không nghĩ đến chuyện thi lại sẽ đổi đề hay sao? Thôi, ngu ngốc cũng tốt, lần này ông phải đuổi học Thời Trạch khỏi Đại học Đế Tinh bằng mọi giá!
...
Chuyện này nhanh chóng lan khắp trường. Danh tiếng Thời Trạch trong trường nổi như cồn, không ai không biết, giờ họ nghe Thời Trạch dám đồng ý thi trực tiếp để chứng minh trong sạch thì đều thấy cậu không biết tự lượng sức mình, đầu bị kẹp cửa.
Trong sân trường đầy tiếng thảo luận, chế giễu và chửi rủa.
"Nghe nói Thời Trạch bị nghi gian lận thi cử nên chủ động yêu cầu thi lại đấy."
"Chuyện này tôi cũng biết. Lần này điểm Thời Trạch cao quá đáng, nhìn cái là biết có bất thường rồi!"
"Cậu ta còn mặt mũi đòi thi lại á? Đừng nói là cậu ta tưởng thi lại đề cũ đó nha?"
"Có khi tưởng vậy thật đó, chờ xem kịch vui đi."
Trong đám người, có năm, sáu nữ sinh vây quanh một cô gái xinh xắn. Cô gái này trông khá giống thời Trạch, nhưng kiểu ăn mặc hoàn toàn khác với Thời Trạch yêu nghiệt. Vẻ ngoài cô ta luôn vui vẻ, ăn mặc kiểu thanh thuần đáng yêu, đôi mắt to, trông cực kỳ vô hại.
"Kiều Kiều, anh cậu điên rồi hả? Gian lận mà còn chịu thi lại, không sợ làm mất mặt nhà họ Thời và Nguyên soái hay sao?"
Nghe người bên cạnh nói vậy, mắt Thời Kiều lóe lên, nói: "Anh hai mình sẽ không gian lận đâu, mình tin anh ấy."
Nghe cô ta nói vậy, người bên cạnh không dám nói thêm: "Kiều Kiều... Cậu lương thiện quá đi mất."
"Đúng đó Kiều Kiều. Anh cậu toàn trốn học, chẳng bao giờ học hành nghiêm túc, lần nào thi cũng chót bảng thì sao mà được điểm cao nổi. Chắc chắn là anh ta gian lận."