Nghe Nói Tôi Là Một Tra A

Chương 31

Còn người đàn ông ngồi ở ghế phụ tên là Chung Gia Nam, tóc tai chải chuốt rất tỉ mỉ, môi đỏ răng trắng, nhìn có chút thư sinh, tuổi cũng không lớn lắm, nhưng nói chuyện lại trơn tru, tạo cho người ta cảm giác rất “dầu mỡ”.

Ba người trên xe trò chuyện rôm rả, tôi biết họ định đưa tôi đến quán bar của Từ Duệ để giải khuây, đi ngang qua khu nhà tôi thì tiện đường ghé qua, vừa lúc gặp tôi đang mua hạt dẻ nướng ở ngã tư thì lập tức lôi lên xe.

Chiếc xe thể thao gầm rú lao đi vun vυ't, tôi không thích kiểu lái xe này, nhiều lần nhắc nhở Từ Duệ lái chậm lại, đối phương mới nể mặt không lạng lách, vượt xe liên tục.

Mười mấy phút sau, xe dừng trước cửa một quán bar, cuối cùng cũng đến nơi.

Xuống xe, tôi cũng không quên túi đồ ăn vặt và hạt dẻ của mình, liếc nhìn tên quán bar, tên là "Vi Quang".

Cái tên nghe cũng tao nhã đấy chứ.

Có lẽ nhìn ra tôi muốn bỏ đi, Từ Duệ vội vàng kéo tôi vào quán bar, quen đường dẫn ba người chúng tôi vào phòng riêng, vừa đi vừa nói: "Hôm nay mọi người cứ chơi thoải mái nhé, người đã đến đông đủ rồi, lát nữa tôi sẽ bảo mấy em Omega mới đến rót rượu cho mọi người."

Nói xong, Từ Duệ đẩy cánh cửa kính màu mè lòe loẹt của phòng riêng ra, tiếng nhạc chói tai bên trong ập đến, cùng với đó là những nam thanh nữ tú đang ngồi trong căn phòng mờ ảo.

Tôi liếc nhìn những người trên ghế sofa, hai nam một nữ, hình như đều là Alpha, mỗi người đều ôm một cô gái ăn mặc hở hang, có người ngồi trên đùi, có người đang gọt hoa quả.

Thấy cửa phòng mở ra, ánh mắt bọn họ lập tức đổ dồn về phía này, khi nhìn thấy cách ăn mặc của tôi thì đều bật cười, nhao nhao bước tới quan sát tôi, nói: "Mộ Dao, chị ăn mặc kiểu gì thế này? Cầm theo cái gì đấy? Đồ ăn vặt à? Mua cho bọn em nhắm rượu hả?"

Ngửi thấy mùi hỗn tạp trên người bọn họ, tôi có chút khó chịu về mặt sinh lý, đoán rằng những người này có lẽ quan hệ khá tốt với nguyên chủ.

"Tôi ra ngoài mua đồ ăn thì bị họ lôi đến đây." Tôi không muốn để những người này biết chuyện mình “mất trí nhớ”, liền chỉ vào Nghiêm Vi và Chung Gia Nam bên cạnh, đổ lỗi: "Muốn trách thì trách bọn họ đi."

Mấy người kia lập tức cười nghiêng ngả, kéo Nghiêm Vi và Chung Gia Nam bắt đầu trò chuyện, cũng kéo tôi ngồi xuống ghế sofa.

Cô gái Omega bên cạnh tôi nhìn thấy túi hạt dẻ rang đường và đồ ăn vặt trên tay tôi, liền tò mò hỏi: "Chị ơi, chị mua những thứ này cho ai vậy?"

Tôi liếc nhìn cô gái Omega đó, chỉ thấy cô ta mặc chiếc váy liền thân màu trắng bó sát, mảnh vải nhỏ xíu chỉ che được ngực và mông, để lộ vòng eo thon thả và làn da trắng nõn.

Mùi hương trên người cô gái này rất ngọt ngào, không biết là do xịt nước hoa hay là mùi pheromone của cô ta, ngửi giống như mùi hoa hồng tươi mát.

Nhìn bờ vai trắng nõn và l*иg ngực trơn bóng của cô ta, tôi chỉ cảm thấy đầu óc hơi choáng váng, liền chuyển hướng ánh nhìn, nói: "Mua cho vợ tôi."

Có lẽ từ “vợ” có chút bất ngờ, cô gái Omega đó ngây người ra một lúc, nhìn tôi hồi lâu mới dịch người sang chỗ khác, áp sát vào Nghiêm Vi đang ngồi bên cạnh mình.

Nghiêm Vi hình như rất thích cô gái Omega tỏa ra mùi hoa hồng tươi mát này, ôm cô ta vào lòng cười rất vui vẻ, còn chủ động đút rượu cho cô ta uống, cùng nhau ôm micro hát.

Từ Duệ dẫn một nhóm cô gái vào, trong đó có cô gái Omega mà tôi đã thấy trong video, có chút giống Tô Ân, tôi không khỏi nhìn thêm vài lần.

Trong video, cô gái này có vài nét hao hao Tô Ân, nhưng nhìn trực tiếp thì thấy vẫn không giống lắm.