Nghe Nói Tôi Là Một Tra A

Chương 6

Cô đi dạo một vòng trong "nhà" mình, tuy nói trên danh nghĩa đây là nhà của cô, nhưng cô luôn cảm thấy gượng gạo, có một cảm giác kỳ lạ khó tả.

Minh Mộ Dao lên tầng hai, đi dạo một vòng trong phòng ngủ, nhìn thấy cả một phòng để đồ toàn là quần áo, túi xách và giày dép cỡ của mình, ngoài ra còn có đủ loại đồng hồ, khăn lụa, thắt lưng và trang sức.

Lấp lánh ánh vàng bạc đá quý.

Minh Mộ Dao đặt chiếc đồng hồ nữ đính đầy kim cương xuống, chỉ cảm thấy sở thích của Minh Mộ Dao trước kia thật sự giống mấy người mới phất.

Thích quần áo và trang sức đính kim cương, còn rất thích vàng.

Minh Mộ Dao lắc đầu, ra khỏi phòng ngủ rồi đến phòng làm việc, trên bàn có máy tính, trong tủ còn có mấy chiếc điện thoại dự phòng.

Lúc xảy ra tai nạn xe hơi, điện thoại đều bị văng ra ngoài, đến giờ Minh Mộ Dao vẫn chưa có phương tiện liên lạc nào, lúc này tìm ra mấy chiếc điện thoại, định tạm thời dùng trước.

Vừa bật máy lên, liền "ting ting ting" một loạt tin nhắn, nhìn có vẻ đều là tin nhắn nhóm trên Wechat.

Minh Mộ Dao lướt qua loa, thấy toàn là quảng cáo linh tinh và các nhóm thảo luận, cô cũng lười xem, đang định bỏ xuống thì lại "ting" một tiếng, một người tên là [Từ Duệ] gửi đến một tin nhắn.

Từ Duệ: [Chị Minh, nghe nói hôm nay chị xuất viện à? Dạo này em cũng bận, không đến thăm chị được, định mai đến thì nghe nói hôm nay chị xuất viện rồi]

Người này là ai?

Minh Mộ Dao không nhớ trong truyện có nhân vật nào như vậy, cô nhíu mày bắt đầu lật xem lịch sử trò chuyện, có lẽ là do điện thoại đồng bộ, lịch sử trò chuyện trước đó với người này đều còn nguyên.

Minh Mộ Dao càng xem càng kinh hãi, không khỏi trợn tròn mắt.

Lịch sử trò chuyện ba ngày trước cho thấy, nguyên chủ còn nói chuyện với người tên Từ Duệ này——

Từ Duệ: [Chị Minh, tối nay bọn em tổ chức tiệc, chị có muốn đến không?]

Minh Mộ Dao: [Tiệc gì?]

Từ Duệ: [Là tiệc đó đó (nháy mắt), mấy anh em đều dẫn vợ đến, có anh Cường, chị Song, đều dẫn vợ theo đấy, mở nhiều rượu lắm, náo nhiệt cực kỳ]

Minh Mộ Dao: [Giữa ban ngày ban mặt, mấy đứa đã bắt đầu chơi rồi à?]

Từ Duệ: [Uống rượu trước đã, đợi uống kha khá rồi, bắt đầu chơi]

Từ Duệ: [Em lại tìm thêm được mấy người, mọi người đều dẫn vợ theo, đến lúc đó ai say rồi nhìn trúng vợ ai thì dẫn đi, em biết sở thích của chị Minh, đều nhớ kỹ cho chị rồi]

Từ Duệ: [Chị Minh này, Omega nhà chị xinh thế, dẫn ra chơi chơi đi?]

Minh Mộ Dao: [Được]

...

Nhìn những đoạn chat này, Minh Mộ Dao cảm thấy lạnh sống lưng.

Cô đã hiểu ra, hai người này đang bàn bạc chuyện gì, thảo nào lúc xảy ra tai nạn xe hơi, Tô Ân lại ở trên xe, thì ra Minh Mộ Dao định đưa cô đến chỗ đó.

Minh Mộ Dao thấy ghê tởm đến muốn nôn, ban đầu cô chỉ nghĩ người này ăn chơi trác táng, không ngờ tâm địa lại đen tối như vậy.

Nghĩ đến việc nguyên chủ định đưa Tô Ân đến chỗ đó, Minh Mộ Dao tức đến run người.

May mà người này đã chết, nếu không cô cũng không biết sẽ làm ra chuyện gì nữa.

Bình tĩnh lại một chút, Minh Mộ Dao cau mày nhìn người tên Từ Duệ kia, mở giao diện thông tin của người đó, trực tiếp chặn và xóa lịch sử trò chuyện.

Ngoài ra, Minh Mộ Dao còn xem những tin nhắn khác trên điện thoại, thoát hết những nhóm chat linh tinh, xóa số của mấy người bạn bè hư hỏng trong trí nhớ, làm xong những việc này rồi lại kiểm tra máy tính, nhìn thấy cả máy tính toàn video bậy bạ, cô cảm thấy ghê tởm từ tận đáy lòng.

"Cốc cốc cốc——"

Tô Ân đứng ở cửa phòng làm việc, cẩn thận gõ cửa, nhỏ giọng nói với Minh Mộ Dao trong phòng: "Cơm nước xong rồi, xuống ăn cơm thôi ạ."