Thời gian trôi qua cũng được vài tháng rồi An Hạ cũng thầm cảm thấy trộm vía trộm vía mọi việc suôn sẻ, nhưng An Hạ vẫn nhớ đến cái anh chàng mà xem mắt nhầm đợt trước. Nhớ lại thấy khá tiếc, anh chàng đó nói chuyện hơp gu An Hạ quá trời, nhưng mà không có phương thức liên lạc nên hết hi vọng luôn.
Thôi thì cứ xem như duyên chưa tới đi, dù sao cô cũng không vội.
“An Hạ mày nghe tin gì chưa?’’ Hoa Hoa hớt hải từ bếp chạy vào đưa điện thoại cho An Hạ.
“Gì thế, có chuyện gì à?’’ An Hạ cầm điện thoại đọc nội dung bên trong mà suýt thì cắn dính lưỡi.
“Gì, cái gì nữa vậy trời tin, hẹn hò?’’ Trên màn hình là tin hẹn hò của Lâm Nhất với một cô gái lạ mặt nào đó, kéo xuống bên dưới là hàng loạt những lời chửi rủa rồi có người còn lôi cả Tĩnh An vào chửi chung luôn hai đứa.
Ý là sắp rap him ấy làm ơn đi trời kiếp nạn nữa hả?
“Alo Lâm Nhất, tin hẹn hò của em trên mạng là thế nào thế?’’ An Hạ phải ngay lập tức gọi điện cho nhân vật chính trong những tấm ảnh liền.
“Em cũng vừa mới thấy ạ, đấy không phải bạn gái em là em họ thôi ạ, hôm trước nhà em có cỗ nên mọi người tụ tập đi mua đồ chung không ngờ là bị chụp lại như vậy.’’
Nghe thấy giọng nói bình tĩnh bên kia đầu dây cũng làm An Hạ bớt lo đi phần nào.
“Được rồi không phải người yêu thì ổn rồi, để chị sắp sếp xử lý.’’
“Sao rồi mày? Ổn không?’’ An Hạ vừa cúp mày thì Hoa Hoa gấp gáp hỏi.
“Không phải người yêu mày ạ, cũng may chứ là người yêu thì chắc tao xỉu.’’ An Hạ thờ hắt ra một hơi, thật chứ giờ mà cứ có biến là cô ăn không ngon ngủ không yên luôn đó cái thời gian nhạy cảm này phải cẩn thận.
“Vậy thì chỉ cần lên bài đính chính là cũng ổn phần nào rồi, khϊếp thật lúc tao lướt thấy những bình luận chửi rủa ở bên dưới mà tao giật mình, giờ mạng xã hội loạn lạc quá.’’ Hoa Hoa cảm thán.
“Tao làm cũng vài năm trong giới này rồi mà vẫn sợ mà.’’
“Mà bé partner với bé này trước mày nói mới 17 tuổi nhỉ, nhỏ quá sợ em nó sốc không?’’
“Uk đấy để tao gọi cho bé nó xem đã.’’
“Alo chị An Hạ.’’
“À thì chị gọi hỏi mày về chuyện trên twitter.’’
“À chuyện anh Lâm Nhất có người yêu đấy ạ, chị không cần lo cho em đâu em hiểu mà. Mới đầu em cũng sốc vì bị lôi vào chửi nhưng giờ em ổn rồi chị, em đang đi chơi với gia đình nè.’’ Tĩnh An không quên mở cam lia cảnh co An Hạ yên tâm.
“Uk, thấy mày như này chị cũng đỡ lo,….’’
Cũng may Tĩnh An có tính cách lạc quan vui vẻ, chứ gặp người hay nghĩ nhiều thì mệt rồi.
Sau hôm giải quyết vụ drama kia của Lâm Nhất cũng được mấy ngày rồi An Hạ đang nhàn nhã thưởng trà trong văn phòng thì mẫu hậu gọi đến.
“Alo mẹ ạ, mẹ gọi con có chuyện gì không?’’
“Có chuyện chứ, mẹ gọi để thông báo cho mày biết lịch xem mắt tiếp theo đây.’’
“Ơ gì nữa thế mẹ, con không đi đâu lần này mà mẹ hẹn là con cho người ta leo cây thật đấy.’’
“Mày cãi mẹ, con mới cái nuôi cho ăn học….’’
Quá mệt ỏi với bài ca của mẹ, An Hạ vội nói qua loa vài câu rồi giả vờ sóng điện thoại yếu rồi tắt máy
Cốc cốc cốc.
“Vào đi.’’
“Có chuyện gì mà biểu cảm của chị ạ thế?’’
“Sao lần nào mẹ chị gọi đi xem mắt là cũng gặp mày thế hả?’’
Tĩnh An cười tít mắt nhìn bà chị quản lý nhà mình đau khổ vì những cuộc xem mắt.
“Thì cũng do chị thôi, thay vì ở thế bị động thì chị mau mau kiếm người yêu đi để đỡ bị mẹ sắp sếp đi xem mắt.’’ Tĩnh An nhàn nhã nhấp ngụm trà nói.
“Mày làm như dễ lắm ấy, dễ thế thì chị mày đã không ngồi đây nói nhảm với chú em rồi.’’
“Thôi thì em không giúp chị có người yêu được nhưng có thể bao chị ăn được, tối nay mọi người hẹn nhau đi ăn nên em trịnh trọng đến đón chị đi này.’’
“Xời nếu chú em đã mời…thì chị đi luôn chứ chờ gì nữa.’’ An Hạ cười tươi rói, gì chứ thưởng thức mỹ thực đã người yêu tính sau đi, có khi người ấy còn đang khấn cho mình không gặp phải mấy mối ẩm ương ấy chứ, chẹp nghĩ vậy cho đời nó tươi vui.
Từ xa An Hạ đã thấy một nhóm mỹ nam cao m8 đang cười đùa với nhau rồi, cái khung cảnh gì mà nó đẹp, nó lung linh, mà nó phát sáng thế kia trời.
“Chị, rớt nước miếng kìa.’’ Tĩnh An vỗ vai An Hạ.
Phản xạ trong vô thức cô đưa tay lên lau miệng mới phát hiện làm gì có gì đâu.
“Cái thằng,….’’ An Hạ ném cho Tĩnh An ánh mắt tóe lửa.
“Hai người đến rồi hả, vào ngồi đi thịt sắp nướng xong rồi.’’ Nhã Phong một tay cầm xiên thịt, một tay cầm cái quạt kèm theo nụ cười tươi nói.
“Bọn em chờ mỗi chị nữa thôi đó, nhanh nhanh chị ơi.’’ Quang Anh vẫy vẫy tay nói.
Vừa ngồi An Hạ đã thấy có một anh chàng lạ mặt.
“Đây là....’’
“À giới thiệu với chị đây là Pooh bạn của em, căn biệt thự này là của cậu ấy đó.’’ Quang Anh.
“Chào cậu.’’ An Hạ.
“Rất vui được gặp chị.’’ Pooh cười tươi đáp lời.
“Bạn ấy cũng là diễn viên đó chị, mới gia nhập làng giải trí không lâu.’’ Quang Anh khoác vai Pooh vừa gặp xiên thịt vừa nói.
“A còn một người nữa là anh quản lý của Pooh đẹp trai lắm chị An Hạ, để tí ảnh ra em giới thiệu cho.’’
“Thôi ạ, chị mày cảm ơn lòng tốt của chú em, hãy để chị bình yên.’’ An Hạ vừa dứt lời thì có tiếng nói: “Mấy đứa có ăn mực khô không?’’