Ta Thịnh Hành Hai Giới Tinh Tế Tu Chân

Chương 37

Từ đó, cứ hai ngày một lần, chúng nó lại xách hai thùng nhỏ đi lấy nước suối, xếp hàng tưới hoa và cây trồng khác.

Mộc Chú Nhu kể chuyện này với Kính Tinh Lan: "Đại sư, hình như các người máy nhỏ rất thích làm ruộng."

Kính Tinh Lan bất đắc dĩ nói: "Rõ ràng chúng nó có thể làm hệ thống tưới nước tự động, sao lại trở nên trẻ con thế này? Tưới hoa có gì thú vị chứ?"

Nhìn video quay lại từ góc độ của Sơ Sơ, những người máy nhỏ cầm thùng nước bước ra dưới ánh bình minh để tưới hoa, dường như giữa không gian xanh tươi tràn ngập ánh sáng buổi sớm, việc đó thật sự thú vị cũng không chừng.

Sáng nay lại là ngày tưới hoa, vì vậy Mộc Chú Nhu tự mình đi hái ngô.

Y rất thích cảm giác thu hoạch, từng bắp ngô được ném vào giỏ, nặng trĩu nhưng đầy thỏa mãn.

Y chọn những bắp to nhất, vì ngô trong bí cảnh rất lớn, chỉ hái mười bắp mà giỏ đã đầy. Sau khi bóc hai lớp lá ngoài, y cho tất cả vào nồi luộc. Cùng với ngô còn có đậu xanh, mặc dù đậu chưa chín nhưng y lại thích ăn chúng lúc này.

Nước trong nồi sôi ùng ục, mùi thơm của ngô khiến Wu Wu tỉnh giấc, nó bò lừ đừ ra, ôm ngón tay của Mộc Chú Nhu nhìn chằm chằm nồi ngô.

Gần đây Wu Wu ngủ rất nhiều, Mộc Chú Nhu cân nhắc: "Wu Wu, có phải ngươi sắp trưởng thành rồi không?"

Mười mấy năm qua, Wu Wu luôn ở hình dạng của Linh Tàm bảo bảo, gần đây nó ngủ nhiều như vậy, dường như là dấu hiệu trưởng thành.

"Wu Wu?" Wu Wu lắc đầu, vẫn chưa đến lúc.

Mộc Chú Nhu không hỏi thêm, mà nhìn vào nồi ngô: "Chúng ta mà có một con bò sữa thì tốt quá, sữa với ngô là một cặp hoàn hảo."

"Wu Wu!" Wu Wu phấn khích, rõ ràng cũng thích ý tưởng ngô và sữa kết hợp.

Khi ngô chín, Mộc Chú Nhu và Wu Wu không ăn trực tiếp, y để lại hai bắp làm nước ngô, còn lại tách hạt gọn gàng, tám bắp đầy một chậu nhỏ như ngọc.

Tiếp theo, hai muỗng hạt ngô vàng, một muỗng đậu xanh, một muỗng tôm, thêm một muỗng quả dại đỏ thắm, tất cả được bày trên lá sen. Những quả dại do người máy nhỏ phát hiện, nhỏ tròn, giấu trong bụi cỏ, chua ngọt rất ngon miệng.

Hai bắp ngô còn lại và linh quả được ép thành ba cốc nước ép linh quả ngô, bữa sáng đã sẵn sàng.

Mộc Chú Nhu tự mang phần của mình, Wu Wu đội phần của nó, còn Sơ Sơ thì mang phần của Kính Tinh Lan.

Mộc Chú Nhu không biết rằng ngay khi y vừa hái xong ngô Kính Tinh Lan đã dậy, bởi sáng sớm hôm nay Tân Chương và Kỳ Hồng Sướиɠ lại tới.

Sau khi ăn hai quả linh quả, hai người này vẫn luôn nhớ nhung, ngày đêm nghĩ tới chúng. Nhưng không chỉ có linh quả, mà còn vì hai cây đồng tiền kia.

Vì lý do đó cả hai đã dọn nhà đến gần Kính Tinh Lan.

Dĩ nhiên, hai người bọn họ dám to gan như vậy không chỉ vì bị linh quả và cây tiền đồng hấp dẫn, mà còn bởi sự thay đổi của Kính Tinh Lan.

Khi mới đến tinh cầu Cali, tuy Kính Tinh Lan không nổi giận vô cớ hay trách mắng ai, nhưng chẳng ai dám đến gần hắn. Sự hờ hững như không có linh hồn của hắn khiến mọi người chỉ muốn lánh xa.

Nhưng sau hai lần gặp gần đây, rõ ràng bọn họ có thể cảm nhận được hắn đã thay đổi, sức sống trong con người hắn đã trở lại, tinh thần ổn định hơn, thậm chí hắn còn bắt đầu quan tâm đến vấn đề tài chính.

Kính Tinh Lan muốn giải quyết vấn đề tiền bạc, điều này còn tích cực hơn cả trước đây.

Tân Chương và Kỳ Hồng Sướиɠ đến sân lớn của Kính Tinh Lan, thấy hắn đang điều chỉnh một người máy nhỏ.