Đến khi căn phòng chỉ còn lại một mình hắn, Lăng Phong khóa cửa cẩn thận rồi mới vào không gian. Hình như bé A vẫn luôn ở tại nơi hắn rời đi, vừa thấy hắn xuất hiện, là muốn bổ nhào vào mặt hắn ngay. May lần này hắn nhanh tay chặn lại được: “Trên người cậu toàn thép cứng thôi, đừng toàn nhào vào mặt tôi như thế.”
Đùa à, đập thêm vài lần nữa mũi hắn bỏ đi là vừa.
“Ồ!” Bé A tủi thân chớp chớp đôi mắt to.
Nhìn dáng vẻ ngây thơ đáng thương của bé A, Lăng Phong không khỏi cảm khái, giờ máy móc còn biết cả làm nũng. Hắn lại nhìn xung quanh, ở đây quả nhiên giống trong sách mô tả, không có ban đêm. Hiện tại bên ngoài đã tối đen, nhưng ở đây vẫn trời xanh mây trắng.
Lần này, Lăng Phong không đi lang thang khắp nơi nữa, hắn lấy vài cuốn sách về cây thuốc ra khỏi tủ, sau đó tìm một chỗ ngồi xuống đọc, ít ra phải tìm hiểu rõ thuộc tính của cây thuốc trồng ngoài kia trước, nếu không, có cả ruộng thuốc cũng chả được tích sự gì cả.
Sáng sớm, Lăng Phong vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ say bị tiếng gõ cửa đáng ghét đánh thức, ban đầu hắn định không để ý đến nó, kéo chăn trùm kín đầu vờ như không nghe thấy. Đêm qua hắn đọc sách trong không gian quên cả giờ giấc, tới lúc trời gần sáng mới rời đi, vừa ngủ chưa được bao lâu.
Đáng tiếc, tiếng gõ cửa không hề định dừng lại, cuối cùng Lăng Phong chỉ có thể bực bội vò đầu bứt tóc, đứng dậy mở cửa.
“Xin lỗi, làm phiền em nghỉ ngơi.” Lăng Thiên thấy em trai mở cửa, đôi mắt mơ màng, mái tóc đen ngắn lộn xộn vểnh lên, hơi xấu hổ, nói.
Mọi người trong nhà họ Lăng đều có tóc xám, mắt xanh, chỉ mối Lăng Phong khác biệt, tóc đen mắt đen tôn lên ngũ quan tuấn tú đẹp đẽ, nhất là dáng vẻ không chút phòng bị như giờ phút này. Nếu hắn không phải Alpha trưởng thành cao gần bằng anh, chắc Lăng Thiên không kiềm chế nổi suy nghĩ muốn xoa đầu hắn mất.
“Mới sáng sớm anh gọi em dậy làm gì?” Lăng Phong tức giận liếc người đứng ngoài cửa, ai đang ngủ say bị dựng dậy cũng sẽ bực bội như hắn thôi.
“Tiểu Phong, tối hôm qua em ấy giúp anh ấy, anh cảm thấy khá thoải mái, hôm nay anh tới đây vì… Vì muốn em giúp anh giống như tối qua.” Lăng Thiên cũng không thể nói rõ tại sao, tối qua tinh thần lực của Lăng Phong di chuyển trong cơ thể anh một vòng, sau khi trở về anh dùng thuốc khơi thông lại cảm thấy dược hiệu không đủ mạnh, ma xui quỷ khiến, anh đi tìm hắn thử thêm lần nữa.
Cái đầu chưa bắt đầu vận chuyển của Lăng Phong nghe lời này cứ thấy sai sai, nhưng nghĩ mãi vẫn không nghĩ ra tối qua mình đã làm gì anh, chỉ cảnh giác nhìn anh chằm chằm: “Anh muốn em làm gì?”