Xuyên Thành Nữ Phụ Não Tàn Trong Truyện Mạt Thế

Chương 4.1

Vẫn là một hình ảnh kinh dị quái lạ giống như mấy cái xác sống trước.

May là Tiêu Họa là người gan lì, sau khi vừa có một “tiếp xúc gần gũi” với xác sống, giờ đây cô thậm chí còn thấy hình ảnh này có chút buồn cười.

Cô ngồi xuống, dùng móc câu cắm vào đầu xác sống, khuấy đi khuấy lại.

Cuối cùng, cô moi ra được một thứ trong suốt lấp lánh, ánh sáng bên trong lấp lóe như dải ngân hà, hoàn toàn tương phản với vẻ ngoài dơ bẩn của xác sống.

Tinh hạch.

Trong truyện có đề cập rằng khi mạt thế mới bắt đầu, đa số xác sống chưa có tinh hạch trong đầu, chỉ một số ít là đã có.

Chỉ những xác sống có tinh hạch mới được gọi là xác sống thực sự, và chúng cũng mạnh mẽ hơn rõ rệt so với những xác sống không có tinh hạch.

Nghĩ đến đây, Tiêu Họa: “…”

Đúng là số nhọ.

Nhưng nhớ lại trong truyện, phải đến ngày thứ ba của mạt thế, đội của nam chính mới vô tình phát hiện ra công dụng của tinh hạch. Viện khoa học nhân loại cũng mất nửa tháng để xác nhận điều đó.

Nghĩ vậy, Tiêu Họa tự thấy mình cũng được an ủi không ít, cô liền dùng năng lực rửa sạch tinh hạch, rồi ngồi xếp bằng, bắt đầu hấp thụ tinh hạch.

Không ngừng tăng cường sức mạnh, sống sót qua ngày chính là điều quan trọng nhất.

Tiêu Họa: Chỉ cần mình đủ mạnh, xác sống sẽ không gϊếŧ được mình.

Lần đầu hấp thụ tinh hạch, Tiêu Họa cũng không biết có cách hay kỹ thuật gì, chỉ đành làm theo sách, để năng lượng lan tỏa khắp cơ thể.

Có lẽ do thiết lập của thế giới này là vậy, Tiêu Họa mò mẫm mà cũng không gặp sự cố nào, bình ổn hấp thụ tinh hạch.

Mở mắt ra lần nữa, tinh hạch trong tay Tiêu Họa đã hóa thành vụn nát, đồng thời, năng lượng gần như cạn kiệt trong cơ thể cũng được lấp đầy. So với trước đó, thậm chí còn tăng lên gấp đôi.

Tiêu Họa lại thử tập trung năng lượng vào lòng bàn tay, lần này, một mảnh băng nhỏ bằng đũa đã hình thành.

Tiêu Họa: “???”

Tiêu Họa: “!!!”

Rõ ràng cô nhớ, trong truyện, hệ thủy và hệ băng là hai loại năng lực khác nhau, trừ khi có sức mạnh đủ lớn, nếu không rất khó để chuyển đổi qua lại.

Khoan đã, cuối truyện khi nhân vật nữ phụ này bị mất tích, tác giả còn nuối tiếc nói rằng, nữ phụ này có thiên phú rất tốt, chỉ là thiếu ý chí, lãng phí năng lực.

Vậy thì nữ phụ này không phải là một năng lực giả hệ thủy bình thường, mà là một thiên tài sở hữu năng lực song hệ băng và nước.

Tiêu Họa: “…”

Nghĩ đến việc nữ phụ cuối cùng lại mất mạng dưới tay một con xác sống cấp hai yếu ớt, Tiêu Họa không khỏi cảm thấy bất lực.

Với tài năng như vậy, tại sao không trở thành một “nữ phiên bản Long Ngạo Thiên” đầy mạnh mẽ chứ?

Chưa kể còn có lợi thế là chưa ai biết đến sự tồn tại của tinh hạch, xác sống vẫn còn khá yếu, cô hoàn toàn có thể nắm bắt cơ hội này để mau chóng mạnh lên.