“Phải. Tôi cũng là bác sĩ, nhưng vì lý do cá nhân, tôi chưa thể đi làm được”
Tần Di Nguyệt trả lời một cách chân thành, Nguỵ Thiên Sơ có thể nhìn thấy nỗi trăn trở trong ánh mắt của cô. Ánh mắt hiện lên tia mệt mỏi và áp lực.
“Vậy hiện tại cô đang làm việc ở Soon sao?”
Nguỵ Thiên Sơ muốn biết thêm nhiều về cô, nếu như Tần Di Nguyệt đang làm việc ở Nguỵ Thị thì anh có nhiều cơ hội gặp gỡ cô hơn.
“Không, tôi đến Nguỵ Thị để bàn chuyện công việc với Nguỵ tổng, nhưng có vẻ hôm nay không may mắn lắm”
Tần Di Nguyệt biết rõ Nguỵ Thiên Sơ là em trai của Nguỵ Thiên Dật, hai anh em nhà này được báo chí tung hô hết lời, hôm nay cuộc chạm mặt của cô với Nguỵ Thiên Dật lại gặp trong hoàn cảnh éo le đến thế, Nguỵ Thiên Dật còn không tin tưởng cô khi cô cố gắng sơ cấp cứu cho ba của anh.
Nguỵ Thiên Sơ nghe cô chia sẻ liền biết cô vì việc gia đình nên chưa đi làm, đúng là người con gái tài giỏi, vì gia đình mà gác lại đam mê của mình. Tần Di Nguyệt không chia sẻ quá nhiều về câu chuyện của mình, cô xem buổi cafe hôm nay là một dịp tình cờ. Chợt thấy điện thoại sáng đèn hiển thị tin nhắn đến, cô xem nội dung tin nhắn lại có chút phiền muộn, là tin nhắn của hắn. Chỉ còn 3 ngày nữa thôi sẽ đến thời hạn mà cô đã hứa với tất cả các cổ đông trong buổi họp, nếu như không chứng minh được năng lực của mình thì ngay cả cơ hội ở lại ABC cô cũng không có chứ nói gì đến việc giành lại công ty cho gia đình cô.
Nguỵ Thiên Dật cùng trợ lý của mình đến bệnh viện thăm ba của anh, vừa đi ngang qua căn tin bệnh viện đã thấy Nguỵ Thiên Sơ đang ngồi cùng cô gái lúc chiều. Nguỵ Thiên Dật quan sát thấy cô gái này ngoài trang phục thì giống lúc chiều, nhưng về phong thái thì có chút thay đổi, không lạnh lùng như lúc chiều nữa, anh nhớ lại thời điểm lúc anh nắm tay cô ngăn lại, cô đã nhìn anh với ánh mắt sắc lạnh kiên định, giọng nói lại vô cùng quyết liệt. Anh lại khẽ nhếch môi.
“giám đốc, đó chẳng phải là cậu út và cô gái lúc chiều đã cứu Nguỵ chủ tịch sao?”
“Kết quả điều tra thế nào?”
“Cô gái ấy là Tần Di Nguyệt là nhị tiểu thư Tần gia, cô đang thay thế vị trí CEO của chị gái mình. Hiện tại chủ tịch của ABC là Kỷ Trạch Dương chứ không phải là Tần Minh. Sau drama đám cưới của Tần Giai Tuệ thì Tần Minh lên cơn shock và đang điều trị tại bệnh viện. Cũng thật tội nghiệp cho cô gái ấy, mới về nước để dự đám cưới chị gái, nhưng hiện tại lại gánh hết tất cả mọi chuyện của Tần gia và công ty”
Trợ lý Polo đi cạnh Nguỵ Thiên Dật báo cáo cặn kẽ những thông tin anh đã điều tra được, bản thân anh cũng thấy thương cho cô gái này, bởi vừa về nước lại có biết bao nhiêu chuyện xảy ra, mà cuối cùng cô lại là người giải quyết hết mọi thứ.
“Kỷ Trạch Dương đúng thật cao tay, lợi dụng được cô ả tâm cơ Tần Giai Tuệ kia, lại thuận thế thâu tóm Tần thị”
Nguỵ Thiên Dật dáng người cao lớn, anh cho tay vào túi quần, thong thả đi đến phòng bệnh của ba mình, lúc đi ngang qua phòng bệnh khác, anh cũng chú ý đến phòng bệnh bên cạnh.
“Thú vị thật, sắp xếp lịch hẹn với ABC vào ngày mai đi”
Tần Di Nguyệt nhận được điện thoại của Nancy về việc lịch hẹn sáng mai đến Nguỵ thị, cô vui mừng cũng nhanh chóng kết thúc cuộc trò chuyện để về nhà chuẩn bị tinh thần thật tốt cho ngày mai.
Nguỵ Thiên Sơ quay lại phòng bệnh của ba mình thì đã thấy trợ lý Polo ở ngoài, bên trong còn có Nguỵ Thiên Dật đang ngồi tại ghế sofa. Nguỵ Thiên Sơ bước vào thì thấy ba mình đã ngủ, bên cạnh Nguỵ Thiên Dật đang xem tài liệu.
“Anh hai, anh đến từ lúc nào thế?”
“Đã được một lúc”
Nguỵ Thiên Dật tính tình lạnh lùng khác hẳn với với Nguỵ Thiên Sơ, tính cách lại trái ngược hoàn toàn, một người nóng một người lạnh, vả lại có vẻ hai anh em nhà này cũng không hoà hợp cho lắm.
“Anh đã cho người điều tra, sự cố hôm nay là có người khác nhúng tay vào”
“Có người cố tình hại ba sao?”
“Nếu như không có bác sĩ Tần ở đó, có lẽ ba đã không qua khỏi”
Nguỵ Thiên Sơ sửng sốt khi biết rằng có kẻ hãm hại ba anh, nhưng cũng rất may mắn khi có sự xuất hiện cứu giúp kịp thời của Tần Di Nguyệt”
“Bác sĩ Tần, cô gái ấy là bác sĩ sao?”
Nguỵ Thiên Dật hoàn toàn bất ngờ với lời nói của Nguỵ Thiên Sơ, vừa rồi anh đã nghe Polo báo cáo những thông tin về cô, nhưng không có thông tin nào nói cô là bác sĩ cả.
“Phải, em nhận ra cô ấy, em đã từng gặp cô ấy tại hội thảo ở L.A., vừa rồi cô ấy cũng chia sẻ với em vì lý do cá nhân nên hiện tại cô ấy chưa đi làm lại”
“Lý do cá nhân”
Nguỵ Thiên Dật nhớ lại những gì Polo vừa nói kết hợp với thông tin vừa nghe từ Nguỵ Thiên Sơ, chắc hẳn lý do cá nhân của Tần Di Nguyệt chắc hẳn là vì công ty gia đình rồi. Nghĩ đến đây Nguỵ Thiên Dật không khẽ nhếch môi thích thú, anh thật sự muốn biết cô gái này có bản lĩnh như thế nào.