Tần Di Nguyệt đang ngồi đợi ở ngoài phòng họp, nhìn thấy hắn ra ngoài với dáng vẻ ung dung tự tại, ánh mắt nhìn hắn càng trở nên chán ghét hơn bao giờ hết. Cô muốn đợi chị gái của mình, sau đó sẽ trao đổi một số vấn đề ở công ty, nhưng cứ tưởng hắn sẽ lướt qua cô, cô không để ý đến hắn, cô đứng lên, dự định quay trở lại phòng họp gặp chị gái, nhưng nào ngờ Kỷ Trạch Dương lại dừng ngay ở trước mặt cô.
“Cô Tần, chúng ta lại gặp nhau rồi”
Phong thái lịch sự của hắn, đôi mắt sâu thẳm toát lên vẻ tà mị, phảng phất ma lực khiến người khác nhìn vào sẽ rơi vào mị hoặc, cả người lại toát ra vẻ nguy hiểm, áp chế người khác không thể thoát ra được.
Tần Di Nguyệt đứng đối diện với hắn, cô cảm thấy người đàn ông này bề ngoài vốn rất xuất chúng nhưng bên trong lại vô cùng nham hiểm, cộng với những việc hắn đã làm với gia đình cô hôm nay, đủ để khiến cô muốn tác động vật lý vào hắn. Nhưng Tần Di Nguyệt rất điềm tĩnh, cô không muốn đôi co với hắn, không để hắn vào mắt, trực tiếp lướt qua hắn tiến về phòng họp, nào ngờ Kỷ Trạch Dương lại rất kiên trì.
“Nghe nói Tần lão gia đang ở trong bệnh viện, tôi có nên đến đó một chuyến không nhỉ”
Tần Di Nguyệt lập tức quay đầu, ngữ điệu của hắn vô cùng trêu đùa khiến cô vô cùng khó chịu. Bao năm qua cô sống ở nước ngoài, cũng không chú ý đến tin tức nhiều, cô cũng không rõ gia đình cô đã đắc tội gì với hắn, mà hắn lại chải mũi tên đối phó với gia đình của cô.
“Chủ tịch Kỷ, chuyện của gia đình tôi, không liên quan anh”
Nhìn dáng vẻ cứng rắng của cô , khiến hắn phải thích thú trêu đùa.
“Tôi là con rể của Tần gia, ba vợ nằm bệnh viện tất nhiên tôi cũng phải có mặt”
Nghe hắn nói hai từ con rể một cách tự nhiên như vậy, thật khiến cô tức giận, rõ ràng hắn có đến bữa tiệc nhưng lại không xuất hiện, họ cũng chưa thực hiện nghi thức lễ cưới, bây giờ lại còn tự nhiên nhận là con rể Tần gia.
“Kỷ Trạch Dương, anh có bệnh thì tôi khuyên anh nên đến bệnh viện khám, hôm đó anh có đến buổi tiệc nhưng tại sao lại không xuất hiện, bỏ rơi chị gái tôi giữa buổi tiệc, bây giờ lại nhận là con rể. Kỷ Trạch Dương, anh không có tư cách đó.”
Những điều mà Tần Di Nguyệt tức giận nói với hắn, vừa vặn được Tần Giai Tuệ bước ra nghe thấy hết. Tần Giai Tuệ quá shock khi nghe những lời cô vừa nói, tại sao em gái cô lại biết hôm đó hắn có đến, nhưng lại cố ý không xuất hiện. Tần Giai Tuệ kiềm nén nỗi tức giận trong lòng, cô bước ra cạnh em gái mình.
Tần Di Nguyệt thấy chị gái mình, cô cũng không nhắc đến những điều vừa rồi để tránh làm chị gái mình tổn thương. Cô định cùng Tần Giai Tuệ rời đi, nhưng chính hắn lại là kẻ muốn trêu chọc không ngừng.
“Cô Tần, có một vài thay đổi ABC, tôi nên báo cô biết, Tần Minh đã không còn là chủ tịch, kể cả chị gái cô cũng không còn là CEO nữa. Như vậy tôi đã đủ tư cách đến thông báo tin tốt này cho Tần lão gia chưa?”
Tần Di Nguyệt nghe xong trong lòng chợt hoảng loạn, cô cũng không thể tin được chị gái của cô lại không điều hành công ty nữa, chuyện này là thế nào. Tần Giai Tuệ biết chắc thủ đoạn của hắn chính là đang ép Tần Di Nguyệt em gái của cô. Nhưng chính hắn đã đưa Tần Giai Tuệ vào thế khó, không lẽ bây giờ Tần Giai Tuệ thừa nhận rằng chính cô đã tự tay nộp đơn xin thôi việc.
“Chị gái, là thật sao?”
Nhìn Tần Giai Tuệ rưng rưng nước mắt theo kiểu tuyệt vọng, Tần Di Nguyệt hiểu rõ tình thế lúc này của gia đình, nếu bây giờ tin tức đến tai của ba cô chắc chắn ba cô sẽ rơi vào trạng thái nguy kịch. Nhưng chính Tần Di Nguyệt bây giờ cũng không có cách giải quyết nào khác, cô lo cho chị gái mình hơn, vội không trả lời hắn, trực tiếp đưa Tần Giai Tuệ rời khỏi.
“Chị, chúng ta về nhà”
Nhìn dáng vẻ cứng rắn cô, hắn vẫn lãnh đạm, ánh mắt sắc bén nhìn về phía cô. Tính cách của cô vẫn không thay đổi, quá đỗi nhân hậu nhưng lại rất kiên cường.