Thi Vương Trùng Sinh

Chương 25: Ám Sát

“Tiếp tục?

Khóe miệng Lâm Đông hơi nhếch lên, cảm thấy chủ ý này quả thật không tồi, hẳn là tiếp tục săn gϊếŧ người thức tỉnh, thu hoạch tinh thạch bổ sung năng lượng.

Ăn cherry còn chưa thấy đã đâu....

Hơn nữa Lâm Đông rúc ở trong nhà không thích bị quấy rầy, muốn người khác không tìm ra chỗ của mình thì cách tốt nhất chính là đi ra ngoài gϊếŧ chết toàn bộ bọn chúng!

Vì vậy Lâm Đông đã ra lệnh cho Tiểu Bát, cho cô đi ra ngoài tìm tung tích của người thức tỉnh. Bởi vì tốc độ của Tiểu Bát rất nhanh, là một lính trinh sát giỏi.

"Hehehehehe.”

Tiểu Bát cười quỷ dị, nhanh chóng rời khỏi hang ổ, biến mất ở góc đường xa xa.

Vào ban đêm, bóng tối bao phủ mặt đất. Điện ở thành phố Giang Bắc đã tê liệt, đèn đường không sáng, hoàn toàn tối đen. Trong đêm tối như mực, thường xuyên truyền đến Zombie gầm gừ, cùng với quái vật biến dị gầm thét, thỉnh thoảng còn diễn ra cảnh gϊếŧ chóc đẫm máu.

Lâm Đông đứng trước cửa sổ nhà, đưa mắt nhìn ra ngoài. Zombie có năng lực nhìn đêm cực mạnh, mặc dù ở tầng hai mươi vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng đường phố bên dưới. Lúc này, có một thân ảnh quỷ mị, cấp tốc chạy vào chung cư.

Là Tiểu Bát trở về.

"Vương... Tôi tìm thấy một nhóm người, những người đang trốn trong siêu thị Đại Phát, canh giữ một nhà kho. Trong đó có hơn mười người thức tỉnh, mặc đồng phục giống những người hôm nay.”

Tiểu Bát báo cáo.

Hiện giờ trí lực của cô đã tương đương với một đứa trẻ mười tuổi. Chỉ cần chuyện không quá phức tạp là có thể biểu đạt rõ ràng. Hơn mười người thức tỉnh, mặc cùng một bộ đồng phục.

Lâm Đông không cần suy nghĩ nhiều liền biết là người của công ty TEC. Trong tình cảnh này không có thế lực nào khác thống nhất đồng phục cả. Bọn họ canh giữ trong kho siêu thị, chắc là tìm được rất nhiều vật tư đang tìm cách vận chuyển trở về.

Vào ngày tận thế này, vận chuyển hàng hoá là một vấn đề nan giải, không phải ai cũng có không gian như hắn.

"Đi, đi xem một chút."

Lâm Đông nói ngắn gọn.

Tiểu Bát hưng phấn hẳn lên, khóe miệng nhếch đến tận lỗ tai, lộ ra một nụ cười quỷ dị thật lớn.

Ban đêm mới là thời cơ tốt nhất để Zombie đi săn. Nhưng lần này thì khác với trước đây, đám Zombie không phát ra tiếng động yên lặng đi theo phía sau Lâm Đông, di chuyển đến mục tiêu.

Đại quân Zombie, giống như bóng ma dung nhập vào bóng đêm.

.......

Trong siêu thị Đại Phát, có chừng hơn hai trăm người. Trong đó hơn một trăm người đều là người sống sót bình thường, còn lại mới là nhân viên công ty TEC. Người thức tỉnh ước chừng có mười hai người.

Bởi vì trong kho hàng lớn này cất giữ vật tư hơn trăm tấn. Liên quan đến vấn đề lương thực cho hơn mấy chục ngàn nhân khẩu, thế nên đối với bọn họ mà nói vô cùng quan trọng, không cho phép bất kỳ sai lầm nào.

"Nhiều đồ như vậy, ngày tháng năm nào mới có thể vận chuyển toàn bộ trở về? Chỉ có hơn hai trăm người chúng ta, khuân đồ mệt chết.”

Một thanh niên gác đêm phàn nàn.

Người bên cạnh hít một hơi thuốc, phun ra làn khói trắng xoá:

"Kệ đi, chờ cấp trên phái người tới thôi. Dù sao chúng ta cũng có đồ ăn thức uống, có khói có rượu, cứ canh giữ như vậy chứ sao."

"Vấn đề là... Không thể trở lại công ty, ở bên ngoài luôn cảm thấy không an toàn.”

Trong lòng thanh niên không yên.

Người bên cạnh cười ha ha nói:

"Sợ bóng sợ gió, chắc cậu lo có Zombie tiến vào đúng không? Chúng ta có mười người thức tỉnh, Zombie tiến vào chỉ có đường chết.”

“Ha ha, chỉ mong là thế."

Thanh niên hít vào một hơi thật sâu, đêm đã khuya khó tránh khỏi buồn ngủ:

“Anh Nam, cho em một điếu thuốc nâng cao tinh thần.”

.......

Nhưng bọn họ không biết là lúc này bên ngoài siêu thị đã bị hàng ngàn con Zombie vây quanh. Chúng lẳng lặng đứng ở nơi đó, giống như cọc gỗ, ánh mắt lại càng thêm hung lệ, tựa như ác quỷ trong bóng tối.

Chỉ cần Lâm Đông ra lệnh một tiếng, chúng nó sẽ không quan tâm, dũng mãnh không sợ chết phát động tấn công.

"Nhiều người thức tỉnh như vậy..."

Lâm Đông nhận ra hơi thở con người bên trong, bỗng nhiên cảm thấy, với tình hình này không nên tấn công trực diện.

Hắn thì không sao nhưng đàn em sẽ bị tổn thương nặng nề. Hôm nay mang theo đều là Zombie tinh nhuệ có thể nghe hiểu chỉ huy, phục tùng mệnh lệnh. Cho nên Lâm Đông quyết định, lần này tự mình ra tay trước.

Tìm cơ hội ám sát mấy người thức tỉnh, sau đó lại phát động tổng tấn công. Hắn nói các đàn em đợi tại chỗ, một mình tiến về phía trước, ẩn thân vào bóng đêm, chậm rãi biến mất không thấy....

Lâm Đông lợi dụng năng lực thi vực, trực tiếp xuyên qua vách tường tiến vào bên trong siêu thị. Hắn lặng yên không một tiếng động, tựa như một bóng ma.

"Mình cũng phải cẩn thận một chút..."

Lâm Đông quan sát chung quanh, nơi này cũng có mười hai người thức tỉnh. Lĩnh vực Thi vương của hắn toàn lực triển khai, nhiều nhất cũng chỉ dùng được năm phút.

Nếu chiến đấu kéo dài, có thể sẽ mang lại rắc rối.

Lâm Đông cảm nhận được hơi thở của con người, chậm rãi đi về phía trước. Mặc dù đang ở trong bóng tối, nhưng hắn vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng xung quanh.

Tầng một của siêu thị là nơi bán vàng bạc trang sức, kim cương đá quý. Trong ngày tận thế, mấy thứ này vô dụng. Hiện giờ chúng vẫn ở yên tại chỗ, không ai động vào.

Lâm Đông tiếp tục đi về phía trước và đi đến sảnh tầng một.

Ở đây tiếng hít thở của con người càng thêm rõ ràng, thậm chí còn có tiếng ngáy yếu ớt. Lâm Đông liếc mắt nhìn, có mấy chục người nằm dưới sàn nhà, phần lớn đều đã ngủ thϊếp đi.

Tất nhiên cũng có những người không ngủ, họ đang chơi điện thoại di động. Màn hình ánh sáng phản chiếu một khuôn mặt hói đầu. Tóc cũng rụng hết rồi, còn thức khuya sao?

Các siêu thị thương mại lớn đều được trang bị máy phát điện, có thể sạc pin dùng điện thoại. Lâm Đông không quấy rầy bọn họ, bởi vì đây đều là những người sống sót bình thường.

Với cả Lâm Đông đã khóa mục tiêu, cách đó không xa trong một gian phòng đơn. Nơi đó có khí tức của ba người, là một người thức tỉnh và hai cô gái.

Lâm Đông lặng lẽ đi qua, lợi dụng năng lực Thi vực, trực tiếp xuyên qua tường mà vào. Căn phòng này vốn là một cửa hàng, nhưng đã chuyển một cái giường đến, cải tạo thành phòng ngủ, trong không khí tràn ngập khí tức da^ʍ mỹ.

Trên giường có một thanh niên và hai cô gái, cả ba đều trần trụi không mặc quần áo. Không cần phải suy nghĩ cũng biết những gì đã xảy ra. Trong tận thế, người thức tỉnh trở thành bánh trái thơm ngon, được vô số phụ nữ chủ động ôm ấp.

Hơn nữa mỗi ngày bọn họ đều phải đối mặt với quái vật, áp lực vô cùng lớn. Chẳng biết khi nào sẽ chết, nên xem nhẹ trinh tiết, muốn được sống phóng túng buông thả bản thân.

Lâm Đông rút dao đâm thẳng vào trán thanh niên. Để không tạo ra âm thanh, hắn lợi dụng năng lực Thi vực, xuyên qua vỏ não, khuấy bên trong rồi thuận tay vẩy một cái lấy não đan ra.

Người thức tỉnh này vẫn là cấp thấp, vẫn chưa ngưng tụ ra tinh thạch. Lâm Đông cũng không kén ăn, trực tiếp bỏ nó vào trong miệng, mùi vị vẫn thơm như quả cherry.

Còn hai cô gái kia ngủ rất sâu, hoàn toàn không có chút phản ứng nào, xem ra rất mệt mỏi.

"Nếu hai cô ấy tỉnh lại, phát hiện mình ngủ bên cạnh người chết, chắc sẽ rất sợ hãi..."

Lâm Đông tương đối thương hương tiếc ngọc, vì không muốn hai người họ lo lắng sợ hãi. Hắn rút dao găm ra, lần lượt đâm vào tim bọn họ.