Phù Thủy Và Quỷ Dữ

Chương 9: Thận trọng giữ mình

Đó là tiếng Apparition (Độn thổ).

Aurora dường như nhìn thấy một ánh sáng xanh lóe lên, và sau đó… là cảnh tượng chú chim cổ đỏ sa ngã.

Aurora giật mình tỉnh giấc với tiếng hét, giống như tiếng thét cuối cùng của chú chim trong mơ.

Ở Gotham, chẳng ai lại không biết đến Robin, cũng như không ai không biết đến Batman.

Dù gì thì hai người họ luôn là một cặp.

Giờ nghĩ lại, thực ra Aurora đã từng nghe về Batman từ trước.

Điều này chủ yếu là vì Gryffindor có một học sinh ồn ào quá mức. Cậu ta thuộc lòng tất cả những điều về các siêu anh hùng, thường xuyên ca ngợi các anh hùng trong mắt mình vào những lúc không phù hợp, ví dụ như ở thư viện.

Cậu ta luôn nói những câu kiểu như “Dù Batman bị cảnh sát truy nã nhưng anh ấy mới là anh hùng thật sự. Không có anh ấy thì Gotham không còn hy vọng”.

Những lời lẽ mâu thuẫn này khiến Aurora cảm thấy có gì đó không ổn. Theo cô, đặt từ “bị truy nã” cùng với “anh hùng” tạo ra cảm giác rằng trật tự xã hội đang sắp tan rã.

Cô không thích điều đó.

Rõ ràng không chỉ có mình cô cảm thấy vậy. Một học sinh Ravenclaw tỏ ra khó chịu với những phát ngôn kỳ lạ không phù hợp của cậu ta và cố gắng khiến cậu ta im miệng, dẫn đến hai người cãi nhau.

Giống như cô vừa nói, thật là ồn ào. Chỉ có cặp song sinh nhà Weasley mới dám không những không ngăn cuộc cãi nhau mà còn bảo người ta nói nhiều hơn khi cả thư viện đều đang cảm thấy khó chịu.

May mắn là bà Pince đã kịp thời ngăn cản họ, nếu không Aurora nghĩ rằng cô có thể sẽ không kiềm được mà đá vào mông họ, dẫn đến bị trừ điểm.

Sau khi đến Gotham, Aurora đã tìm hiểu được nhiều thông tin về Batman qua tin tức và báo chí: thích dùng bạo lực, vi phạm pháp luật.

Nhìn hình ảnh Robin nhỏ bé trên tờ báo, được rồi, còn thuê cả lao động trẻ em nữa. Cho rằng gã là tội phạm cũng có lý.

Dĩ nhiên, cô không đồng ý với quan điểm bốc đồng của Gryffindor, nhưng thật ra cô cũng không ghét Batman, bởi nói cho cùng, gã chỉ làm những việc mà cảnh sát nên làm nhưng không làm được.

Nếu cô là cục trưởng của sở cảnh sát Gotham, không chỉ làm ngơ mà cô còn giúp gã.

Loại lao động hiệu quả thế này đâu dễ tìm.

Batman thậm chí còn không cần lương! Còn có cả trợ thủ đi kèm!

Aurora giữ thái độ cảnh giác, quan sát Batman – gã trông không dễ chọc, nhưng chỉ cần hoạt động ngoài tầm radar của gã là không sao.

Kế hoạch nghe rất ổn, nhưng đáng tiếc là cô và Robin đã gặp nhau vài lần, không biết như thế có được coi là lọt vào radar của gã không.

Aurora thầm cầu mong là không.

Thật ra ngay ngày đầu tiên đến Gotham, cô đã gặp Robin, nhưng có lý do để nghi ngờ rằng Robin chẳng hề để ý gì đến cô.

Thôi nào, một con mèo đáng yêu thế kia, ai còn hơi sức đâu mà nhìn người chứ.

Aurora cũng không phiền khi bị lờ đi, cô không muốn bị các nhân viên hành pháp để ý chỉ vì một chi tiết mà cô quên giấu.

Nhìn mèo thôi là vui rồi, mèo đáng yêu mà.

Aurora tiếp tục chạm mặt Robin, chủ yếu là vì cậu ta là nhân viên hành pháp, mà đây lại là Gotham.

Trong một tháng sống ở Gotham, cô đã bị cướp ít nhất năm lần, và Robin đã cứu cô hai lần trước khi cô kịp dùng phép thuật.

Aurora hoàn toàn có thể tự mình giải quyết, nhưng một khi Robin đã có lòng, cô tất nhiên không từ chối.

Nhưng tình huống oái oăm là hai lần cứu cô diễn ra cách nhau chưa đầy hai mươi phút, tức là chỉ trong một quãng đường chưa đầy ba dãy phố, cô đã bị cướp hai lần. :)

Sau khi đánh gục tên cướp lần thứ hai, Robin và cô nhìn nhau trong vài giây.

Xác nhận rằng, cả hai đều cảm thấy bất lực.

Trong hoàn cảnh vô cùng ngượng ngùng đó, Aurora nói lời cảm ơn rồi vội vã quay đi. Hai từ “cảm ơn” chưa bao giờ vừa chân thành vừa cắn răng nghiến lợi đến thế.

Nếu cậu ta tới trễ mười giây thôi thì cô đã có thể tự mình giải quyết rồi.

Aurora rất nghi rằng Robin đã âm thầm theo dõi cô trên đường về nhà sau đó, đừng hỏi vì sao, đó là linh cảm của phù thủy.

Tính đến đây, Aurora và Robin chỉ mới gặp nhau thoáng qua.

Tiếp theo, về Aurora, cần biết rằng cô vốn không phải người thích can thiệp chuyện của người khác.

Phần lớn kiến thức người giám hộ dạy cô đều có thể tóm gọn trong bốn chữ “thận trọng giữ mình”.

Và trong trải nghiệm cũng như triết lý sống của cô, “thấy việc nghĩa mà làm” không hề có chỗ đứng.

Thật sự là, hoàn toàn không.

Nhưng, về Aurora, cần phải biết thêm rằng, cô là người biết ơn.

Robin đã “cứu” cô, dù cô hoàn toàn không cần được cứu, nhưng Robin không biết điều đó.

Và giờ đây, Aurora rất rõ rằng chính Robin mới là người cần được cứu, đó là lý do cô rời khỏi căn nhà ấm áp vào ban đêm, đứng ở phía đối diện con hẻm sắp xảy ra trận đánh.

Cửa hàng không người thuê vẫn có mái che mưa, Aurora đứng dưới mái che, ẩn mình trong bóng tối mà nhìn chằm chằm vào đầu hẻm.